VN88 VN88

Gái xóm trọ tôi lồn nhiều nước lắm – Truyện 18+

Sâm nhắm mắt. Chàng sung sướng quá. Chưa ai nựag cặc chàng như thế. Như thế này, có phải vào núi sống cũng cam. Thím nâng hai hòn dái chàng lên, chiêm ngl~ng một lúc, rồi cũng hôn, cũng nựng.

Bà quý nó như bảo vật. Đêm đêm, hoặc ngay lúc ngồi bán hàng ngoài chợ, hể thân thể nỗi cơn dâm, thì hình ảnh đầu tiên đến với bà, chính là khúc gân
dễ thương đó. Phục tạo hóa thật. Nó vừa để đái, vừa để đụ Bình thường nó bèo nhèo không ra làm sao cả Lúc xung trận, sựcương cứng đã đánh ngã không
biết bao nhiêu là đàn bà.

Bây giờ thím lấy lưỡi rà thật êm ái sợi gân nằm dưới hai hòn dái. Cái đít Sâm nhúc nhích, ưỡn lên. Khi lưỡi thím rà ở quy đầu và cái vành, thì Sâm bịt miệng lại la. Thím quẹt cái lt~i dọc theo chiều dài dương vật. Sâm nhổm đầu dậy nhìn, chu hai môi lại, thở phều phào. Thím dùng răng nhần nhần nhẹ trên
thân cặc, Sâm chịu không nổi:
– Thím ơi! Bú liền đi! Cho miệng vô bú ngay đi, chết con thím ơi? Đừng hành hạ con nữa. Bú lập tức đi!!!

Thím cứ nhần bằng răng, mặc kệ, Sâm muốn nói gì thì nói. Bà biết cái kiểu này Sâm khoái nhất. Cho đến khi Sâm tự cầm cặc, để ngay môi bà, bà mới ngậm, bắt đầu bú. Miệng bà ấn xuống rút lên. Cặp vú bà rung theo. Sâm lăn lộn. Chàng áp cái gối lên mặt che cho không còn nghe tiếng la. Mà tôi vẫn nghe. Thím làm thật chăm chỉ. Thím hết mình phục vụ. Hai chân Sâm co, rồi duỗi. Chàng đập lên chiếu. Chàng vò tóc thím. Có lúc chàng ôm cứng đầu bà, rồi hẩy con cặc vô họng bà, để “đự’ miệng bà.

Vừa bú cặc, vừa liếc nhìn Sâm đang quằn quại. Mỗi chiêu của bà xuất ra, Sâm nhắm mắt, há miệng hứng đỡ. Thím khoái khi điều khiển Sâm theo ý bà. Đang bú êm đềm, chợt bà nhấn cái đầu xuống cho cặc Sâm đụng tận đốc họng. Có lúc bà nhả cặc ra, dùng hai đầu vú đánh nhè nhẹ. Sâm hé mắt nhìn thím đang tận tình phục vụ. Bà lại bú.

Buổi trưa ở nhà quê im lặng thanh tịnh như nửa đêm. Tiếng chim sẽ, chim áo già ríu rít trên các chùm nhãn đã chín. Tiếng lá khô bay xào xạc trên sân. Mà vẫn im tĩnh. Hình nhưnhững âm thanh quen thuộc đó cũng là sự im lặng nốt. Giống hệt tiếng dế ban đêm. Nó cũng làm cho không khí u trầm quanh đây thêm hoang sơ. .

Sâm kéo thím lên, để thứn ngồi hẳn trên mặt cặc. Lồn bà toang hoác ở miệng Sâm. Anh liếm dọc khe lồn rồi cho lưỡi vào trong xa âm đạo. Thím nhún xuống, bật lên, kê cái miệng lồn ngay cằm đầy râu lởm chởm của Sâm mà nắc. Bà chống hai tay xuống chiếu, bặm môi, nhẩm mắt lờ đờ. Tiếng nước lồn vang lên nhè nhẹ hòa với tiếng rên của thím. Tôi nhìn thật kỹ, học hết kỹ thuật đụ cằm của bà để trưa mai, cũng bắt Sâm làm nhưthếcho tôi. Đã quá, thím la:
– Ôi! Mình ơi, em yêu kiểu này nhất. Đừng cạo râu nhen Sâm. Cứđể nó lổm chổm nhưvậy. Ôi, sướng không thể tả được. Đã ngứa quá Sâm ơi! Cho em đụ cằm anh lâu lâu chútt :

Sâm ngước mặt lên, đưa cằm cho thứa nấc. Trong kia thím đụ, mà ngoài này tôi sướng theo từng chặp, tôi ríu mắt, nhăn mặt theo. Thím làm mạnh lắm, không những đẩy cái lồn tới mà còn xoay tròn quanh cằm của Sâm.

Đầu tóc dài man dại của bà đã xỏa hần phía trước, để lộ cái lưng dài trắng phau, ươn ướt mồ hôi. Bà tận hưởng, bà cố ôm hết nỗi hoan lạc cực điểm. Chiếc giường tre kêu eng éc theo nhịp nắc của thím. Tôi nghĩ chắc là phải sướng lắm, thím mới tiếp tục đụ cằm lâu đến thế. Ngồi chồm hổm nên đôi chân tôi bắt đầu tê, tôi kéo chiếc ghế đẩu thấp ngồi lên, làm khán glả duy nhất, xem một cuộnphim vô tiền khoán hậu. Thím vói tay lại sau lưag cầm cặc Sâm trong khi vẫn nắc. Xem giống nhưnữtướng đang cưỡi ngựa phi nước đại, tay cầm đuôl ngựa. Càng lúc mồ hôi
càng rịn ra làm lưag, vú, cánh tay, trán bà loáng ánh sáng.

Rồi bà tựt xuống, cắm cặc Sâm vào lồn, giã xuống phình phịch. Hai tay bà tự bóp vú, ngước mặt lên trời rú:
– Đụ bữa nay đã quá Sâm ơit ừm! Có chết cũng cam! Sướng lắm. Tổ cha mày cặc ơi! Mày nhỏ mà mày ghê quá. Thiếu mày một ngày là đời ta héo úa! Có cách gì mày ở trỏng hoài cho ta được không? Ta thèm đụ liên miên, thèm suết ngày. Tôi là bà Tư Dơi đây Tôi đụ con nít đây. Ai ngứa miệng cứ chửi. Tôi sẽ dẫn Sâm vô núi, làm rẫy, trồng khoai…

Sâm nằm dưới đã quá, tiếp theo lời bà:
– Trồng sắn, trồng rau, cực mấy cũng chịu, miễn cho mình được bình yên hưởng sướng như trưa nay, như tối nay, như chiều nay, ngoài rừng thưa, ngoài rẫy mía…

Vậy à ! Có thật vậy à? Ngoài rừng thưa? Ngoài rẫy mía? Tôi nghe và nhớ thật kỹ. Té ra nơi nào tôi có mặt. Thím cũng có mặt. Nơi nào tôi hưởng sướng, thím cũng hưởng sướng. Ư, cứ vậy đi! Tội nghiệp thím. Tôi còn có tới bốn nhân tình. Thím chỉ có Sâm. Nghĩ thế nên tôi tự hứa với lòng là có dịp sẽ hết sức giúp thím cơ hội, phương tiện, nếu cần, chia xẻ tình nhân.

Tại sao không? Thấy thím vất vả thức đêm dậy sớm bán buôn tảo tần ngoài chợ, tôi đã đưa hết cho thím những món nữ trang quý giá và tiền bạc mà bác Ba cho để thím tùy nghi xử dụng.

Vì thế, trưa nay thím mới có chút thì giờ hưởng thêm hạnh phúc, thứ hạnh phúc, đối với bà là tuyệt trần.

Rồi Sâm bắt thím quỳ hai gối, chống hai tay, đưa đít cho Sâm đút cặc vào từ đằng sau đụ tới. Tôi chưa chơi kiểu này. Chắc là tuyệt vời lắm nên thím la quá cỡ. Người Sâm cũng ướt đẫm mồ hôi. Anh kéo dài trận đụ hơn một tiếng đồng hồ. Cuối cùng, thím nằm dưới, chàng hảng ra, một chân gác lên tường, Sâm nằm lên đụ tàn bạo. Thím la. Sâm la. Thím đấm vào vai Sâm. Thím cào cấu, ngắt bắp tay Sâm. Sâm bóp hai vú bà như nhồi hai cục bột. Chàng nghiến răng, gầm gừ hung bạo.

Với tôi chàng chưa làm thế bao giờ. Sâm xả hết tàn lực, dốc hết nhiệt huyết vào phút cuối ăn thua. Sắp đến đích rồi. Chàng cúi xuống nút lư(‘i thím. Bà ghì đầu chàng xuống. Tôi không nghe họ la thành tiếng nữa. Chỉ còn hai giọng rên hòa nhau. Hai xác thịt dính nhau. Thím ểnh đít lên cao, trong khi Sâm vẫn tung vào trận mạc những cú nắc tàn bạo. Từng tia hạnh phúc ghim vào, ghim vào đáy xa…

Nhịp nắc lơi dần, dịu xuống, nằm im. Cũng trong im tĩnh, tôi nghe hai hơi thở mệt vì hạnh phúc. Rồi im hết. Tiếng chim hồn nhiên ngoài kia vọng lên. Tiếng là cây xào xạc rõ dần. Cử động duy nhất lúc bấy giờ của hai nhân tình là chân thím Hạnh gd ra khỏi bắp vế Sâm, duỗi dài.

Tôi thở hắt ra thật nhẹ. Làm như tôi vừa xem qua một đoạn gay cấn của cuốn phim trinh thám. Sâm vẫn ôm đè lên người thím. Hai tay thím vẫn còn chặt
trong vòng ôm qua vai Sâm. Tiếng của Sâm thật nhỏ:
– Tuyệt trần!

Đầu thím gật,cũng nhẹ. Dường như bà chẳng còn sinh lực nữa để làm một cứ chỉ gì mạnh bạo. Gân, thịt bà rã rời. trí óc tan loãng. Tất cả, với bà, còn như mơ hồ, xa vắng, không rõ rệt… Thím cũng không biết còn sống hay đã chết. Hoặc đã chết đi, bây giờ sống lại? Hoặc đã từ thiên đường đang sống dần ở hạ giới? Thím nghe sức nặng của Sâm trên người thím, nó làm khó thở. Nhưng thím không muốn gỡ nó ra, rời nó ra. Vì nó, như là chân hạnh phúc.

Ai muốn định nghĩa chữ “đụ ” thì phải tê chân, nhìn một mắt qua lỗ phên, quan sát hai nhân tình quần thảo nhau trên một tiếng đồng hồ, như tôi trưa nay, mới đủ nghĩa. Tôi vẫn còn ngồi đó, vì hình như cuốn phim chưa hết, dù hai diễn viên nằm bất động trên màn bạc.

VN88

Viết một bình luận