VN88 VN88

Gái xóm trọ tôi lồn nhiều nước lắm – Truyện 18+

Bác Ba tôi đây cũng mâu thuẫn! Ông phạt nặng Lê Hoành trong khi tha bỗng cho vợ ông, bà Loan. Ông tha bỗng cho chính ông trong khi ông ngủ với Cúc cô gái trẻ. Có ai biết sự bất công đó không? Ông xửphạt những kẻ xem lén trong khi cả năm nay ông xem lén chúng tôi đụ. Đời có những cái không đúng như thế mà thiên hạ đã đau khổ. Không đúng thì có bất công. Mà có bất công là có tranh đấu giai cấp. Tưởng sao, tranh đấu giai cấp thành công thì lại đẻ ra hằng chùm hằng loạt bất công khác.

Chung quy con người ích kỷ, tạo luật ra để chèn ép áp bức nhau. Chứ tự nhiên như muôn vật, ta có khi nào thấy tranh đấu không? Cho nên tôi hồn nhiên sống theo cách sống của tôi như tôi đã khởi đầu từ năm còn nhỏ, lần đầu được Khang “khám bệnh “, bú lồn, rồi đụ.

Máu trinh lần đó có ra. Tôi có đau đớn một chút. Đẻ rồi sau đó ghiền. Ghiền đến độ chính tôi là người đi rủ bọn họ lên lầu “làm vợ, làm chồng”. Bây giờ tôi với Cúc đã tiến xa hơn. Không chơi với con nít nữa mà chơi với người lớn, những người râu đã có sợi bạc, cặc thì lớn như con cá lóc, đụ dai gần cả tiếng.

Bây giờ, bác xuống liếm lồn tôi. Nước khí của bác lẫn nước lồn tôi làm cả vùng dưới đó nhầy nhụa, ướt át Vẫn để tôi nằm trên bàn nhưthế, bác cho cặc vào đụ tiếp Lần nầy ông nhiệt tâm tận hưởng, kéo dài cái đụ cả tiếng để vừa làm tình vừa tâm sự:
– May quá, giữa lúc bác tuyệt cùng đau khổ vì bà Loan đã trắc nết ngoại tình thì Cúc với con đến. Hễ bác ra huyện đường xử tội thiên hạ, thì ở nhà bà Loan không những cho vời Lê Hoành vào để ái ân, mà còn…

Ông bỗng nín ngang, gương mặt đanh lại. Tôi dỡ mặt ông lên hôn mấy cái, rồi hỏi:
– Sao bác không nói tiếp? Nói cho em nghe đi mình.
Bác nhìn tôi, hơi cười. Cười rất gượng gạo như để chìu ý tôi, rồi bác tiếp:
– Bà Loan ngủ luôn cả với Khang, con bà hàng xóm. Điều bác không thể tưởng tượng được.

Tôi nghe ông lạc giọng chữ Khang. Tôi thấy ông vô lý ông bất công. Vậy chớ ông ngủ với Cúc thì bà Loan có lạc giọng không? Với tôi nữa ! Nên sau khi ghe tôi lý luận, bác bỗng vui. Vui thật tình vì bác thấy tôi có lý Tôi hỏi tiếp:
– Làm sao bác biết bác gái ngủ cả với Khang?
– Năm nó còn nhỏ, thì bác chỉ nghi thôi. Nhưng bác không tin vì cái bề ngoài con nít của Khang.

Khang hay qua chơi vòi vĩnh, nhõng nhẽo với bả đủ thứ. Nên bác cứ yên trí chuyện đó không thể nào xảy ra được. Cho đến gần đây khi Khang đã mười
tám. Nhờ bác nhìn lén tụi con chơi “bác sĩ” chơi “nhà hàng ” mà bác để tâm theo dõi.

Một hôm bác đột ngột bỏ huyện đường trở về nhà không kèn không trống. Bác về là để theo dõi việc bả tiếp tục đụ thằng Lê Hoành. Nhưng không thấy. Bác nghe có tiếng bả cười giớn trong phòng tắm, nên nhìn vào lỗ khóa. Lựu có biết gì đang xảy ra không? Khang đang nằm trong bồn tắm. Bả ngồi kỳ cọ và giỡn hớt, nựng nịu con cặc Khang. Bả hỏi:
– Con thấy bác còn ngon không? Rờ thử vú bác đi
Khang nhốm lên bóp vú bả. Bả nói:
– Còn cứng phải không? Đâu phải đồ bỏ. Vậy mà bác Ba con chán bác đi ngủ với tùm lum đàn bà trong huyện. Nào là con Xuyển, con bà Phú Đức, con Thắm, con ông Cả Nhâm, con mẹ Hà ngoài bến đò, v… Bực quá. Cả năm ổng mới mò tới bác vài lần. Chịu sao nổi. Bác cũng là người chứ thánh thần gì mà bắt nhịn hoài. Ăn sung sướng làm cho bác sung sức. Cho nên bác bất kể, chơi loạn lên. Giữ gìn làm
gì nữa cho phí tấm thân. Thèm là chơi, thích là đụ … Nói xong bả cúi xuống bú cặc thằng Khang. Thằng nhỏ rên:
– Bỏ ổng lấy con đi. Đụ con đi. Bác bú sướng quá bác ơi?

Bác để coi hai đứa làm tiếp cái gì. Bả ngồi ở bực thành bồn tắm, chàng hảng ra. Khang đứng cầm cặc đút vô dụ. llai người dụ thật lâ u, lâu lám, rồi họ cùng ra…

Bác đắng họng không nói được bởi bả đã tố cáo đúng phong phóc những tội bác đã làm. Thứ nữa, đã làm đến tri huyện, cái chức tước thanh danh đó không cho phép bác làm lớn chuyện thằng Khang đụ bả . Vỡ ra mình mất mặt, mất chức, mất vợ, mất con, mất luôn cả sự nghiệp. Cho nên bác ngậm miệng và bỗng bác cũng muốn loạn với Cúc. Nhưng không cách gì có cơ hội để mở lời dù biết Cúc đã đụ cả năm với Khang. Mà mở lời biết Cúc có chịu không, hay lại làm lớn chuyện thì cũng nhưkhông. Cho đến lrưa hôm bác bị tấm váng ngã xuống, lòi cái mặt
nhìn lén… hèn quá !

Xấu hổ quá, không còn biết nói gì, bác đành phải xin lỗi Khang cùng Cúc, rồi về phòng tắm thủ dâm với hình ảnh Cúc. Không ngờ Cúc (cũng nhìn lén) bắt gặp và gõ cửa. Cánh cửa trưa hôm đó mở, cho bác một cuộc sống mới với đầy tràn hạnh phúc hơn và hôm nay nữa.

Bác Ba nắc tiếp tục. Bác sung sướng với lồn tôi, với thân hình nhỏ nhắn của tôi. Bác tiếp:
– Bây giờ Cúc và con là hai nhân tình bác không thế nào quen và phản hội được. Sự giàu sang nức đố đó v(ích của bác là của hai đứa con. Nhưng xin hai con kín đáo để bác tiếp tục làm tri huyện, hốt thêm tài sản, hốt thêm của hối lộ. Đó là cho tương lai của Cúc với con. Tôi hân hạnh và sướng quá. Quan tri huyện đã
bán chính thức nhận tôi với Cúc làm vợ. Tôi bắt ông ắm tôi lên. Tôi hẩy đít, sàng thật nghệ thuật và chỉ thêm có 10 phút nữa, ông nhắm mắt, há họng, bắn khí vào lồn tôi ào ạt…

Nằm nghỉ, ôm tôi bóp vú, Yuốt lồn độ hai mươi phút, bác đứng dậy mở tủ lấy ra cái hộp nhỏ, dài, đưa cho tôi:
– Quà đầu tlên đây! Cho mình để kỷ niệm ngày đầu tiên mình đụ nhau. Cất đi. Còn nhiều, nhiều lắm. Bác sẽ tặng mình với Cúc, cho hai vợ lẽ của bác.

Tôi mở hộp ra. Tôi choán ngộp, há miệng ra, không nói nên lời. Một sợi dây chuyền nạm kim cương với cái mặt ngọc bích sáng ngời. Bác tự tay đeo vào cổ cho tôi. Tôi hôn bác trả lễ rồi hỏi bác:
– Hiện giờ Khang còn ngủ với bác gái không?
– Bác không biết và cũng chẳng cần biết. Bác là kẻ làm lỗi trước. Bác hiểu rõ như thế, cho nên bả có ngủ với ai thì cũng là điều tất nhiên. Nhất là từ hôm được ngủ với Cúc, bác chẳng còn bao giờ rớ tới bả hay trở lại căn phòng hai vợ chồng đã sống gần 19 năm. Bác lên phòng này để ngày nhưđêm, nếu Cúc rãnh, là hai bác cháu đụ. Bây giờ có thêm Lựu. Bác nghĩ chắc phải chia giờ ra mà tiếp, mà hầu hạ hai “hầu thiếp” nhí…

Tôi cười sung sướng. Vừa được đụ, vừa có của. Kín đáo, tha hồ hưởng, không sợ ai hết. Nên tôi với Cúc bắt tay thỏa thuận chia phiên nhau trực, “tiếp ” bác cho bác vui. Lúc nào rãnh rỗi, lẽ cố nhiên, bọn tôi lại đi “ăn thêm” ngoài rẫy, tổ uyên ương, ngoài chõng tre, vì nhưđã nói, cả Cúc lẫn tôi, tuy tuổi còn nhỏ mà đã là hai thiếu nữ của hỏa diệm sơn. Lúc nào cũng cần đụ. Và đụ từ một năm nay, là nhu cầu cần thiết, không có không được, nhất là từ hôm được đụ người lớn.

Ngoài thì giở đi học ở trường, tôi và Cúc nhào lăn nhào những trận đụ tơi bời hoa lá. Nó không còn “bác sĩ nữa, không còn “chồng “, còn “mẹ “. Chỉ còn một đàn ông, một đàn bà. Cũng chẳng còn ở tổ quỷ nữa mà nó đã lan ra ngoài rộng rẫy, ở rừng, vườn nhãn, hay căn phòng của bác Ba.

VN88

Viết một bình luận