Tôi tần ngần dùng bàn tay vét sạch đám tinh trùng bê bết nơi người chị định lau vào mớ quần áo vứt tung quanh đó. Nhưng chị vội chụp lấy tay tôi úp vào môi chị hun chùn chụt. Tôi xúc động vô vàn, không ngờ chị lại quí tôi đến vậy, nên tôi cũng chẳng nề hà mà úp mặt vào cặp vú còn bết bát khí chưa khô.
Tôi định hun dài xuống những chỗ dính khí khác, và nếu không bị giữ thì tôi cũng chắng sá gì mà không úp cả vào cái lồn, nhưng chị đoán ra nên nhỏm ngay lên không cho và cứ khư khư ôm lấy đầu tôi ghịt vào vú chị.
Bất chợt ông ấy về với mẹ con chị. Từ trường ra, lòng tôi sao thấy lạ. Bước vô gặp ông ta, tôi chưng hửng. Ông vui vẻ hỏi tôi về sự học, về mọi chuyện ở đây, giọng ông oang oang, trái lại tôi nghe như những lát dao đang cắt đứt tim mình. Cả chị nữa cũng giả lơ tựa lúc nào vẫn đang có một sự ngăn cách giữa chị với tôi. Có lẽ để ông ta không thể nghi ngờ gì được.
Bữa nay chị ăn mặc kín đáo hơn, cử chỉ khép nép, ra vào nhẹ nhàng, còn tôi thì mặt mày xuội lơ, thê thảm. Chị biết thế, song trước mặt ông, chị phải bãi buôi. Chị giả vờ hỏi han tôi về mấy chuyện ở trường, tôi trả lời nhát gừng, cấm cảu.
Thừa lúc ông bận đâu đó, chị tạt ngang gần tôi trách nho nhỏ: sao em xụ mặt ra vậy. Để vài hôm ông ấy đi rồi thì chị em lại trở về với nhau. Em nhấm nhẳng vậy chỉ khiến ông ta lưu ý thì bể dĩa hết.
Tôi phụng phịu nói với chị: nhưng chị mãn lo cho ông ấy quên cả em. Chị bật cười, song kềm nín ngay được. Chị biết tôi ghen quá vu vơ, nhưng chị hiểu lòng ích kỷ của thằng con trai mới lớn mà không trách. Chị đưa tay xoa đầu tôi nhắn nhe hãy an tâm. Việc này nếu chồng chị có nhìn thấy cũng tưởng là chị em bày tỏ cảm tình thôi. Riêng tôi thì lại hậm hực.
Lát sau, ông sửa soạn, chải chuốt rất kỹ, quần áo tươm tất rồi ra đi. Ông dặn chị đừng chờ. Bạn bè ở Nam Vang đông nên chắc là ông đi thăm và bù khú với họ nhăng nhít lâu lâu mới quay về. Chị theo tiễn ông ra tận cửa, khóa gài cẩn thận mới quay vào. Tôi không nhịn được nữa nên vội vàng chụp lấy chị mà bóp vào hai vú.
Chị tội nghiệp thằng em đang thèm nên miệng thì nói khoan khoan mà lại để mặc cho tôi vần vò bên ngoài áo. Tôi bóp và véo cặp vú thiệt bạo, trả thù việc chị bỏ lơ. Chị xuýt xoa kêu đau, tôi càng giận hung, bóp vặt cả hai đầu vú nhão nhoẹt. Sữa rịn ra ướt áo, tôi hung hăng nắm luôn hai vạt giựt tung ra.
Chị trì níu giữ lại. Cơn ghen làm tôi tối mờ mắt, tôi hầm hè hất tay chị ra rồi dùng hết sức xé cái áo. Nhừng hạt cúc tròn xổ tung, đứt, rơi loảng xoảng trên đất. Tiếng kêu tuy rất nhỏ nhưng chị trố mắt ra nhìn, đâm hoảng. Thấy cặp mắt tôi đỏ lựng, ngầu đục, chị sợ tôi nổi điên.
Tôi đùng đùng giựt đứt áo chị ra và tiện tay túm luôn cái xú cheng xé rách nốt. Tiếng vải lưới bị nghiến xé bén ngọt càng làm chị chết điếng. Chị toan bỏ chạy vì sợ tôi nổi khùng. Tôi chụp bắt chị vật ngay xuống cạnh bàn ăn gần đó. Chị cuống quít xô đẩy chống cự tôi.
Càng điên tiết lên, tôi ngắt véo cả hai bầu vú chị, lấy giò chặn không cho chị cựa quậy và tấn công tàn nhẫn không buông. Tôi muốn cắn cho bể nát vú chị ra hầu trả thù sự thờ ơ của chị đối với tôi, nhưng tôi kịp kềm lại vì sợ để vương dấu vết ở đó, khi chồng chị về thấy sẽ nổi tam bành lục tặc thì nguy lắm.
Tuy thế, tôi vẫn ấm ức nên nói như hét vào mặt chị: tui mà hổng sợ ổng biết thì tui gặm nát hai vú bà cho rồi. Bà có biết bà lơ là làm cho tôi tủi hổ lắm không. Và nói và tôi túm lấy cái quần chị xé ra luôn, tôi chẳng còn nể nang hay từ tốn nữa.
Tiếng vải rách lại một phen khiến chị khiếp đảm. Biết có cản ngăn cũng chẳng yên, nên chị lặng im để tôi muốn làm gì thì làm, mục đích cho tôi hạ bớt cơn điên giận. Tôi xé rách quần rồi, lại đâm bực vì cái quần lót nhủng nhẳng ở thắt lưng. Tôi cuộn bàn tay vào cạp quần vừa giựt vừa xé ra luôn.
Tôi đè giữ chị nằm sát xuống bàn, cứ thế tôi bành hai giò còn lùng bùng vướng víu vì những mảnh vải rách mà cắn vào lồn chị lụp bụp. Chị đau lắm, chỉ nằm che tay lên mặt khóc thút thít. Tôi ngậm từng vun thịt ở lồn chị cắn giựt ra, chị đau vì những sợi lông bị rứt và những khoản thịt bị gặm.
Nghe tiếng khóc của chị, tôi càng nổi sùng, nạt um lên: bà làm sao mà tu tu lên vậy, chớ bộ tui không tấm tức bằng bà chắc. Chị nghe vậy nên thút thít khóc mà không chống cự tôi nữa. Tôi cạp ngoạm lồn chị một hồi cũng thấy khuôi khuây. Nên tôi không cắn ào ào nữa mà sững lại, chỉ còn liếm láp lên những nơi tôi vừa cắn. Tôi liếm, tôi hun đền bù lại cho chị. Tôi rúc mặt hun và ngậm những chỗ loét lở vào miệng, tôi mút mát để chuộc lại lỗi của tôi.
Chị nằm kềnh đó không nhúc nhích, tay chưn bỏ lả lơi, cả những mảnh vải rách cũng bừa bãi trên người. Thấy chị nín nhịn, tôi bật khóc, nước mắt ướt đầy. Tôi giụi khuôn mặt nhòe nhoẹt lên khắp vùng lồn chị, chùi vào háng, vào bắp vế và hai tay cứ ôm choàng lấy cặp giò chị mà khóc tỉ tê.
Đến lượt chị hoảng hốt. Thấy tôi khóc, chị quính lên. Chị kéo người tôi trườn lên, nén ép tôi vào ngực, và cả chị, cả em cùng tỉ tê. Chị chưa dám mở lời mà chỉ lấy tay vuốt tóc tôi. Tôi ấm ức càng nức lên. Chị phải nói: tại chị hết. Em có yêu nên mới ghen. Nhưng em làm chị sợ quá, chị tưởng em điên rồi. Bây giờ chị đã hiểu, em nín đi.
Tôi chưa chịu im, chị đã kéo vít đầu tôi xuống hai vú mà biểu: em làm gì chị cho hả thì làm đi. Chị đền cho em đó, chị cho em hết, vú chị em cắn, bú hay lấy dao cắt liệng đi cũng được. Em đừng khóc, chị khổ lắm. Tôi càng sụt sùi và chùi gương mặt tèm lem nước vào khắp khuôn ngực chị.
Sự trây trét của môi miệng tôi làm xô lêch cả hai vú, vầy vò chúng trẹo qua trẹo lại và dính láp nháp vào da tôi. Cảm xúc vì thịnh tình của chị, tôi bụm hai tay và chùi mặt mũi tôi vào hai vồng vú no ức của chị. Tôi chùi bao nhiêu thì hai núm vú cương mọng lên bấy nhiêu. Tôi dấu mặt đi và van nài: em xin lỗi, em xin lỗi.
Chị gật đầu ra chiều thấu hiểu. Chị bảo: chị cũng phải xin lỗi em nữa. Cả hai cứ bù lu bù loa ôm lấy nhau mà khản đặc lời xin lỗi lẫn nhau. Chị cố ép tôi bú vú chị và thúc hối tôi mò bóp vú để chắc chắn rằng tôi đã tha thứ, còn tôi thì cố hun vào miệng, môi, má, trán để tỏ xin chị ngơ cho tôi.
Cuối cùng thì tôi phải ngậm vú chị mà nút bú trước để tỏ là tôi hết giận rồi. Chị thấy tôi bú thì cặp hai ngón tay nưng cái vú lên cho miệng tôi được hớp đầy. Tôi nút chùn chùn lên vú, tay măn măn núm vú khác, trong khi lệ còn hoen mờ cả mắt.
Chị tỏ vẻ vui nên lòn bàn tay mở nút quần tôi ra. Tôi vẫn bú vú còn chị thì co giò lên đạp cho quần tôi rớt xuống. Chị cởi được quần ngoài của tôi, lại dùng tay kéo luôn quần lót của tôi. Và chị cục cựa mình cho cặc tôi cương lên. Chị vẫn giữ cho tôi ngậm bú vú mà giò thì mở ra cho tôi nằm lọt vào khoảng giữa hai chưn. Khi thấy cặc tôi chập chững va vào lồn thì chị lòn tay xuống nắm lấy nó mà nhét vào trong lỗ.
Đang bú nút thấy hơi ấm truyền vào, rồi cả khúc gân bị bóp nắn, tôi giựt mình hỏi: chị em mình đụ nhau, liệu sức đâu tối nay chị dành cho ổng. Chị nhoẻn cười nói hổng sao, đàn bà như cái túi, vật nào đút vào cũng chứa được hết. Và chị nắm hông tôi dập lên xuống.
Tôi đâu từ khước nổi. Chị đã tự nguyện cho tôi đụ lồn chị thì dễ gì tôi bỏ qua. Con cặc tôi được lồn chị ngậm kín khít cứng dần lên và bắt đầu nắc cho bõ lúc bị cấm đoán. Tôi nắc còn chị dang hết giò ra để cái lồn bị đâm tùn tùn. Tôi sướng nên mút vú và bóp mạnh tay, chị khuyến khích tôi nắc mau vô.
Tôi đâm cùi cụi con cặc vào cái lồn chè he, nhồi khắp phía. Chị cũng sướng cứ cất tiếng rên ư ử. Tôi đặt mông chị cấn vào cạnh bàn ăn và dện đùng đùng, cái lồn nhăn nhúm dẻo nhẹo, hai mu lèo phèo kêu lách chách, và nước nhào ra lộp xộp.