VN88 VN88

Em nứng quá anh ơi, lồn em không chịu được nữa – Truyện 18+

Nàng lần lên nút quần của tôi, và cởi nút quần short ra. Vài giây sau đó, chiếc quần short đã tụt hẳn khỏi đùi. Thư đưa tay vứt nhẹ vào góc phòng. Tiếp theo là chiếc quần xì-líp trắng. Tôi đã hoàn toàn khoả thân ở phần dưới. Hình ảnh của hai nam nữ tài tử đang làm tình với nhau táo bạo vẫn in đậm trên màn ảnh máy truyền hình với tiếng thở hỗn hển của họ lẫn vào tiếng thở hỗn hển của tôi.

Thư dùng ngón tay mân mê hột le đỏ mọng của tôi, tay kia thọc vào trong chiếc áo thun trắng, nắm lấy đôi vú đã căng cứng và xoa nhẹ trên đầu vú. Tôi cần người vì những cảm giác lạ lẫm đầu tiên. Thư mân mê mòng đốc Lan một lúc, rồi bất chợt nàng bảo:
– Nghe nói bú lồn sướng lắm, chị làm thử em em sao nhé…

Tôi không còn hồn vía gì nữa để biết phải hay trái. Nàng ậm ừ. Thư không chờ đợi nữa, nàng gục đầu xuống đặt một nụ hôn lên trên bờ mu lông xoăn đen của tôi.

Tôi giật mình, cong người lên đón nhận nụ hôn đó. Rồi Thư dùng lưỡi rà nhẹ trên mòng đốc tôi, đánh nhẹ chiếc lưỡi qua lại. Tôi không chịu đựng nổi nữa, rên lên:
– Chu choa ơi… Sướng lắm chị Thư ơi! Sướng không thể tả được…

Bàn tay Lan đưa lên đầu tôi, ấn mạnh xuống . Môi Thư ngậm lấy hột le nhỏ xíu của tôi, di di giữa hai lằn môi. Tơi quằn quại rên rỉ vừa nghiến răng lại để giấu tiếng thất thanh. Thư dùng lưỡi ấn sâu vào âm đạo tôi, để thấy rằng nước nhờn đã ngập tràn trong lồn tôi, chảy tuôn ra như suối…
– Lan, bây giờ em cũng bú chị đi, cho chị sướng với…

Tôi không ngần ngừ, gục đầu vào lồn Thư. Hai chị em bú nhau một cách nồng nhiệt, tận hưởng tất cả những cảm giác lạ lùng chưa bao giờ được hưởng. Đầu lưỡi Thư ấn sâu vào lồn tôi, trong khi tôi liếm chung quanh lỗ đít của Thư. Thật lạ lùng, mùi vị của ngàng ngọt và thơm như một trái táo chính. Tôi cứ tưởng rằng mùi vị đó sẽ khác, nhưng không ngờ lần đầu tiên nếm mùi của một người đàn bà, tôi mới hiểu rằng đó là chất ngọt của tình yêu.

Hai chị em đang bú liếm nhau liên tục. Đầu lưỡi của Lan đánh vào mồng đốc của tôi, khiến người tôi giật giật liên hồi. Dâm thuỷ cứ như vậy mà ứa ra, nhưng ứa ra tới đâu thì lưỡi Thư liếm sạch tới đó. Tôi cũng thế, uống cho cạn hết những dòng nước ứa ra từ âm hộ nàng. Cả hai chúng tôi đều rên rỉ trong cơn sướng khoái tận cùng:
– A… á…
Những tiếng rên rỉ bị ngắt đoạn vì động tác bú liếm vẫn tiếp tục diễn ra. Hai tay Thư bắt chuồn chuồn, nàng níu lấy tấm vải drap đang nhầu nát. Thư la lên nho nhỏ:
– Chị chịu không nổi nữa Lan ơi, chị… ra đây!

Tôi cũng nghiến răng, oằn mình theo sức cong của Thư. Hai chị em ra cùng một lúc, nước nhờn trào ra lên láng trên môi hai thiếu nữ như một lớ Vaseline thoa bóng hai bên mép.

Trên máy truyền hình những hình ảnh cứ tiếp tục chớp loạn xạ. Hai chị em gục xuống ghế Sofa và thiếp hẳn đi ít nhất đến hơn một tiếng đồng hồ.

Tối hôm đó trở về nhà, tôi mang đầy những cảm giác mới lạ và tôi cảm thấy tôi như một con người mới. Trở về phòng, tôi lấy sách vở ra học trong nửa tiếng đồng hồ. Nhưng đêm nay ánh trăng sao đẹp quá. Tôi bèn ra ngoài cầu thang ngồi hóng gió, và ngắm ánh trăng. Mặc dù tôi không phải là một đứa con gái không biết vâng lời ba mẹ, nhưng tôi muốn đi ra ngoài dạo chơi một lát. Tôi tính rằng sẽ mau chóng trở về trước khi ba mẹ về đến.

Nếu ba mẹ có hỏi tôi, tôi sẽ nói rằng tôi cần ra ngoài một lát để tiếp tục học nữa.

Tôi bước đi trên những đường phố vắng lặng và nghĩ đến những cảm giác lúc nãy ở nhà Thư. Không khí trong lành như giúp tôi thêm thoải mái, và tôi lại chợt nghĩ đến người con gái đã mang lại cho tôi những sướng khoái kỳ lạ. Tôi biết rằng tôi và Thư sẽ tiếp tục có những giờ phút riêng biệt với nhau như vậy. Tôi nghĩ đến hình ảnh tôi và Thư tự thủ dâm với nhau, có lúc bú lồn lẫn nhau, đưa nhau đến đỉnh Vu Sơn. Nhưng đầu óc tôi miên man với nhiều câu hỏi: Tại sao chị Thư lại không thích đàn ông? Có phải vì chị chưa tìm được người vừa ý, hay chỉ vì chị là người đàn ông rồi, và những người đàn ông đó là ai? Những người đó có mang lại cho chị sự hạnh phúc như tôi đã mang hay không? Tôi vẫn không tìm ra được câu trả lời…

Khi đi đến góc đường, tôi chợt nhìn lại và nhận ra rằng tôi đã băng qua gần hết khu phố. Tôi ngừng lại tại một quán ăn vì cảm thấy khát và mỏi chân. Quán này có nhiều sinh viên trong trường tôi lui tới. Tôi gọi một ly nước ngọt, và tiến lại quầy để đổi tiền cắc với mục đích là bỏ vào chiếc máy nghe nhạc kề ở cuối phòng.

Trở về chỗ, tôi thấy Nam, một người bạn học cùng lớp mà tôi đã để ý đã lâu, cùng một người bạn bước vào quán. Họ ngồi chiếc bàn đầu tiên trong quán cạnh lối ra vào. Họ ngồi chiếc bàn đầu tiên trong quán cạnh lối ra vào. Trước đây tôi thầm mong Nam sẽ chú ý đến tôi, trong lớp học cũng như mỗi khi tan trường, nhưng Nam lúc nào cũng bận rộn nên chúng tôi chỉ nói chuyện qua loa một vài lần. Những lần đó, đêm về tôi đều mất ngủ. Mỗi lần nói chuyện với tôi, chàng lúc nào cũng nở một nụ cười rất tình tứ, và ánh mắt như muốn gửi cho tôi một câu nhắn nhủ nào đó, là tôi có một chỗ đứng rất đặc biệt trong đời chàng. Nhưng hơn thế nữa thì chưa, chưa bao giờ chúng tôi có một lần nắm tay nhau. Chỉ có những câu trao đổi rất lịch sự, những câu thăm hỏi sức khoẻ, và một vài lần hẹn nhau gặp nhau vào lần sau…

Nam ngồi xoay lưng lại phía tôi nên không thấy tôi đang ngồi ở trong góc cạnh chiếc máy nhạc. Thình lình, có ai đó nắm lấy cánh tay tôi. Một giọng nói từ chiếc bàn của ba thằng con trai đang cười hô hố vang lên:
– Lại đây nè, em cưng! Sao đi đâu đêm khuya mà đi có mộg mình vậy? Qua đây ngồi với anh nè cưng….

Đây là những thằng sinh viên nổi tiếng là du côn nhất trường. Chúng luôn luôn tạo ra chuyện ẩu đả và phá phách.

Trong quán cũng có những người sinh viên khác, nhưng tất cả đều giả bộ tảng lờ vì chúng đều biết tiếng của những đứa thanh niên ngỗ ngịch này. Tôi cố gắng vùng ra khỏi tay một tên trong bọn hắn nhưng thằng Hải, một đứa nổi tiếng hoang đàng nhất trường đang dằn lấy tay tôi và làm giọng ngọt ngào:
– Tối nay ngủ với anh nghen cưng!
Chúng đua nhau chọc ghẹo tôi bằng những lời bỡn cợt và vô giáo dục. Tôi cố dằng ra khỏi bàn tay hắn nhưng không thể được. Tôi dành lên tiếng ngọt ngào:
– Anh hãy bỏ tay tôi ra…
Cường đứng lên bên cạnh tôi. Hắn nói:
– Anh biết em đến đây có một mình! Như vậy là em đi tìm tụi anh chứ tụi anh đâu có tìm em? Muốn sướng lồn phải không? Tối nay cho ba thằng anh được hưởng lồn em được không?
Tôi van xin:
– Các anh hãy để cho tôi đi…
Bỗng dưng thằng Cường như nảy ra một ý nghĩ nào đó. Hắn ghé tai nói nhỏ với hai thằng còn lại. Bọn chúng cười lên hô hố trong nỗi lo sợ tận cùng của tôi:
– Đi, đi với tụi anh về khu nội trú nhé…

VN88

Viết một bình luận