VN88 VN88

Em nứng quá anh ơi, lồn em không chịu được nữa – Truyện 18+

Tôi đỏ gay mặt, nóng bừng lên tới tai:

-Chị này, chọc em hoài à…

Hai chị em hàn huyên một lúc rong khi đi bộ trên máy treadmill. Được môtt lúc, Thư rủ tôi xuống bơi. Tôi đồng ý ngay lập tức. Hai chị em phóng xuống nước. Nước mát lạnh làm chúng tôi tỉnh người. Đùa giỡn một lúc, Thư hỏi tôi có thích nằm phòng Sauna không? Tôi gật đầu ngay và theo Thư vào phòng.

Phòng Sauna tức là phòng tắm hơi, hôm nay thật vắng người, chỉ có hai chị em tôi mà thôi. Chúng tôi cởi hết quần áo tắm, chỉ choàng có mỗi một chiếc khăn trên người và bước vào phòng. Thư không ngần ngại , cởi phăng chiếc khăn choàng, trải xuống mảnh ghế dài và nằm lên trên đó. Tôi cũng bắt chước nằm phía bên kia. Thư gác tay lên trán, nằm yên, mắt lim dim như ngủ. Tôi không thể nào không liếc sang nhìn lén thân thể của nàng. Ngực Thư không lớn lắm, chỉ vừa tròn trĩnh nhưng rất đẹp. Hai đầu vú nảng căng cứng và đỏ hồng như gái vừa lớn. Tôi tự so sánh với ngực mình. Nhìn xuống, tôi không hổ thẹn cho lắm và biết rằng ngực mình với cặp nhũ hoa của Thư không thua kém gì.

Nhìn ngắm Thư một lúc, với làn da trắng muốt và khuôn mặt trái soan thật yên bình nằm thản nhiên relax, tôi bỗng nảy ra ý nghĩ táo bạo làm mặt tôi đỏ lên mì ngượng. Tôi làm bộ xoay chiều, quay đầu lại để có dịp ngắm Thư từ phía dưới. Đôi chân dài và trắng thon thả hơi cong lên, để lộ phần bên dưới của nàng. Nhìn đôi mông tròn trịa và cặp đùi dài thon thanh nhã của Thư làm đầu óc tôi nghĩ miên man đâu đâu.

Thư bỗng bất chợt quay lại hỏi tôi:

-Dạo này em còn vẽ nữa không?

Tôi ngần ngừ:

-Lâu lắm rồi em không cầm cọ lại.

-Nhà chị có mấy tấm ranh chị mới mua về, chút nữa em muốn ghé xem không?

-Dạ, nếu chị cho phép…

Hai chị em ói chuyện với nhau một lúc, Thư rủ tôi ra tắm nước lạnh lại rồi sửa soạn đi về. Tôi nói với Thư phải gọi điện thoại về xin phép bố mẹ, Thư nói rằng để Thư xin phép hộ cho.

Tôi gọi điện thoại về nhà, gặp ba tôi nhấc điện thoại lên. Vừa nghe tiếng tôi, ông nói:

– Ba muốn nói chuyện với con, Lan! Ba hiểu rằng con có một vài khó khăn trong việc học ở trường. Hãy nói cho ba biết tại sao con lại rout hai môn học trong trương?

-Thưa ba, con không biết…Tôi thẳng thắn thừa nhận.

Ba tôi ngần ngừ một lúc, rồi nói:

-Ba không biết phải làm gì với con bâu giờ cả. Ba đã hỏi con cần ba giúp đỡ gì, con bảo chẳng cần gì cả, thế rồi con rout hai lớp…

Tôi im lặng không dám trả lời. Ba tôi hỏi tiếp:

-Con đang học ở đâu đó? Sao không chịu về nhà học bài?

Tôi nói dối:

-Con đang ở nhà cô giáo Thư. Con nhờ cô kèm cho con học bài.

Nghe đến tên cô giáo, ba tôi có vẻ chùng xuống:

-Đưa ba nói chuyện với cô giáo.

Cô Thư nhấc điện thoại lên và nói vài câu cho ba tơi yên lòng. Xong hai chúng tôi ra bãi đậu xe, lái xe về nhà của cô.

Nhà của Thư cách phòng tập không xa, đi chỉ độ năm phút. Trong phòng khách nhỏ nhắn xinh xắn treo những bức tranh rất chọn lọc. Tôi mê say nhìn tấm tranh của Picasso vẽ một người già ôm một cây đàn tây ban cầm cũ kỹ. Bức tranh khác của Picasso vẽ một hình ảnh loạn xạ, nhưng nổi bật nhất ở giữa là một con ngựa đứng dưới một cái đèn treo trên trần. Tôi ngẩn ngơ ngắm tranh trong lúc Thư tự nhiên bước vào phòng thay đồ. Chỉ vài phút sau, nàng bước ra, mặc một bộ áo ngủ thật mỏng, có thể nhìn thấy hết những đường cong tuyệt mỹ trên thân thể nàng.

VN88

Viết một bình luận