VN88 VN88

Em Liên thích những cái buồi thiệt to – Truyện 18+

– Vào bàn ăn đi em. Mọi thứ chị đã chuẩn bị hết rồi đó
– Nhưng sao hôm nay chị lại làm nhiều món thế hả chị. Là ngày gì mà quan trọng thế?
– Chẳng là ngày gì đâu. Muốn tầm bổ cho em chút thôi. Không được à. Hôm qua làm cho chị như thế chắc là mệt lắm rồi chứ gì
– Làm gì mà mệt lắm đâu hả chị cũng bình thường thôi mà chị. Ở quê thì cũng có nhiều việc còn mệ hơn thế này nữa cơ. Có đáng gì đâu

Tôi khẽ cười rồi vào ăn cùng với chị Lan Phương. Như một người vợ đảm đang chị chiều tôi vô cùng. Khẽ gắp thức ăn cho tôi rồi mỉm cười bảo tôi ăn nhiều lên. Tôi cố gắng ăn nhiều cũng một phần vì đói một phần vì không phụ tấm lòngcủa chị.

Ăn xong xuông thì tôi nghỉ một chút rồi cùng chị Lan Phương đến chỗ làm. Tôi và chị Lan Phương đi cùng nhau như vậy mọi người cũng chú ý nhưng chỉ vài buổi là quen vì chị Lan Phương rất biết giữ ý tứ trong chuyện này.

Tôi cùng tập với nhiều người. Lần này là tập đi đôi, tôi thấy như vậy thì khẽ nói với Hoa.

– Hoa à, chúng ta tập chung nhé, có lẽ anh và em diễn cùng nhau lại được đấy
– Ok may qúa em chưa biết tập cùng ai đây. Anh em mình cùng tập nhé

Tôi đi tập cùng Hoa. Thân hình của Hoa cũng ngon lành vô cùng. Nhất là cặp vú thì to lớn lên căng phồng lên ngon lành vô cùng. Cái eo lại thon nhỏ nữa, cộng thêmvới cá đùi thon dài Hoa càng đẹp xinh hơn nữa. Đôi mi cong vút lên không cần đeo mi giả khiến tôi đoán Hoa cũng là một người đàn bà dâm đãng vô cùng.

Khẽ đi được mấy vòng thì tôi cầm tay và dắt Hoa theo nhạc, những ngón tay trắng hồng thon nhỏ búp măng của Hoa khiến Hoa càng đẹp hơn. Khuôn mặt của Hoa ngoài đôi lôngmi cong vút còn có đôi má núm đồng tiền khiến Hoa càng duyên hơn nữa

Tôi dắt Hoa như vậy, nhưng cũng nhìn sang chỗ chị Lan Phương xem chị có phản ứng một chút nào không. Hoá ra biết đây là tập thôi lên chị cũng chẳng có phản ứng gì mà chỉ dẫn chúng tôi tập một chút. Anh Quân thì cũng tập nhưng chỉ là láy ví dụ cho quen lại thôi vì anh cũng đã quá nhuần nhuyễn rồi

Tôi tập một chút thì nghỉ rồi tập tiếp. Chẳng mấy chốc thì cũng đã đến tối. Tôi về một mình mà không còn đi với chị Lan Phương nữa. Vừa ra thì Hoa kéo nhẹ tay tôi rồi khoác tay rôi như một người yêu vậy. Khẽ mỉm cười Hoa nói

– Anh à, em đói, anh đi ăn cùng em nhé. Em biết chỗ này có món phở ngon lắm anh ạ
– Uh được rồi anh đi cùng em, anh cũng đói lắm rồi đây này. Kiếm chỗ gần gần thôi nhé, không là anh không chịu được nữa đâu
– Yên tâm đi anh, cũng gần đây thôi mà chẳng xa lắm đâu, quán này ngon cực luôn đấy. Ăn mãi mà chẳng thấy chán đâu. Mà sao hôm nay anh không đi cùng với chị Lan PHương về à?
– Không hôm nay chị ấy có việc bận lên anh về một mình. Nào sắp đến chưa nào?
– Cũng sắp đến rồi đấy anh ạ, ăn xong thì anh đến chỗ nhà em chơi được không anh, anh em mình cũng phải biết nhà nhau chứ
– Được rồi, ăn xong thì anh đến, ok chưa, tối này cũng buồn. Vợ ở nhà chắc là mong lắm đây
Tôi nói như vậy thì Hoa chỉ cười mà không nói gì vì biết tôi cũng đã có vợ ở nhà rồi. Chúng tôi vào một quán phở mà Hoa đã chỉ. Công nhận là phở ở đây cũng khá là ngon lành. Nhất là giá lại rẻ nữa. Nhìn cái miệng chúp chím của Hoa ăn từng miếng phở trông càng xinh xắn hơn

Thấy tôi cứ nhìn như vậy thì Hoa cũng đỏ mặt lên những cũng khẽ nhỏ nhẹ mà nói với tôi

– Sao anh không ăn đi mà nhìn em khiếp thế. Mặt em có nhọ hay sao à?
– Không phải như vậy nhưng mà thấy em ăn như vậy xinh lắm. Nhất là cái má núm đồng tiền của em đó, nó cứ ngồ ngộ trẻ con làm sao í, nói chung là dễ thương

Tôi nói như vậy thì Hoa cũng không nói gì mà chỉ cắm cúi mà ăn thôi. Hai chúng tôi ăn xong thì cùng về nhà trọ của Hoa. Khu nhà trọ của Hoa cũng dạng dạng như khu nhà trọ của tôi. Tôi khẽ hỏi Hoa

– Em thuê nhà trọ này có một mình hả em?
– Vâng có một mình thôi anh, thuê nhiều mất tự do, cứ một mình như thế này, muốn về lúc nào thì về, thích ăn cái gì thì ăn, thích chơi thích ngủ lúc nào tuỳ thuộc vào mình, phụ thuộc như thế kia chán lắm
– Sao mà tính em giống tính anh thế. Anh thuê trọ cũng có một mình mà thôi chứ chẳng thuê cùng ai cả. Như thế thoải mái

Tôi ngồi một chút thì Hoa khẽ mỉm cười mà nói

– Đợi em thay quần áo cái nhé. Đừng có mà nhìn trộm đấy nhé
– Yên tâm anh không nhìn đâu mà lo. Mà anh nhìn thì em cũng có mất cái gì đâu nào.

VN88

Viết một bình luận