VN88 VN88

Em Liên thích những cái buồi thiệt to – Truyện 18+

Vợ tôi cấu nhẹ tôi một cái rồi nói
– Sao giờ này mới về hả, mà anh cũng kì lạ thật, mới gửi thư và gửi tiền chiều hôm qua, trưa nay nhận được mà chiều đã về rồi là thế nào
– Nhớ em quá không chịu được chứ còn thế nào nữa. Con được mấy tháng rồi hả em
– Được 4 tháng rồi anh ạ, em nghĩ nó là con trai đấy!
– Em làm gì mà người xanh xao thế, thôi đừng làm nữa, có mẹ phụ rồi, em chửa thì ở nhà thôi, anh ở trên đó sẽ cố làm lụng em không phải gửi lên cho anh đâu, anh làm thừa tiêu rồi, gửi về cho em đây này
– Anh làm gì mà gửi về cho em nhiều thế. Đừng có mà làm cái điều gì phạm pháp đấy nhé
– Rồi anh hứa mà, anh đi làm người mẫu cho mấy nhà thiết kế thôi mà, có làm cái gì phạm pháp đâu em.
– Làm người mẫu hả, hèn gì trông xinh trai hơn lúc ở nhà, mà ở đấy có nhiều cô xinh lắm hả, đi với cô nào mà quên em thì đừng có trách, đi cũng được nhưng mà đừng có quên em và con là được rồi
– Anh làm sao mà dám đi với cô khác cơ chứ. Đừng có nghi oan cho anh mà

Tôi đỡ vợ vào trong nhà rồi đưa cho vợ mấy thứ mà tôi mua trên thành phố, mấy cái áo bà bầu rồi mỉm cười mà nói
– Em mặc cái áo này cho nó thỏai mái, chứ mặc quần áo như thế này chật chội quá còn gì nữa. Khi nào ở trên đó anh sắm hết tất cả các thứ rồi mang về cho em nhé

Liên không nói gì mà chỉ mỉm cười mà thôi

Chúng tôi nói chuyện với nhau một lúc rồi tôi đi làm cơm cùng với mẹ cho Liên nghỉ ngơi. Cơm cháo xong thì tôi cùng Liên sang nhà bố mẹ Liên, tôi biếu ông một bức tượng mà tôi mua được, trên đường về. Bố tôi thích ngắm những bức tượng tướng ngày xưa như Quan công hay, Triệu tử long lên tôi biếu ông một bức tượng bằng đá.

Bố tôi cười khà khà mà nói
– Thế này mới đúng là con rể chứ. Được con cũng biết nhìn dáng đấy nhỉ, lại còn bằng đá nữa cơ à, được đấy

Tôi khẽ cười mà nói
– Khi nào con thấy bức tượng nào đẹp nữa con mua về biếu bố bố ngắm, tôi nói xong thì cũng sang biếu mẹ vợ một tấm vải tôi mới mua để mẹ may quần. Thấy tôi biếu như vậy thì mẹ bảo tôi chu đáo quá

Chúng tôi nói chuyện một lúc thì xin phép bố mẹ ra về. Trên đường về thì Liên khẽ bảo tôi
– Ai cũng có quà thế em không có à?
– Em thì cần gì có. Có cái trong bụng em làm quà cho em rồi còn gì nữa

Tôi nói như vậy thì Liên cũng cấu tôi, làm tôi đau điếng hết cả người. Về đến nhà thì tôi cũng biếu mẹ một tấm vải như vậy, thêm cho mẹ một chút tiền, cho mấy đứa em một chút tiền nữa. Mấy đứa em mừng ra mặt, còn vợ tôi thì xị ra vì chưa được cái gì

Tôi khẽ cười mà không nói gì. Bủôi tối tôi nằm bên cạnh Liên xoa chầm chậm cái bụng to dần lên, Liên hất tay ra mà nói
– Bao nhiêu người có quà rồi, mà em chẳng có gì cả, nhớ mặt anh đấy, mang con cho anh mà anh không nhớ gì đến em cả
– Bình tĩnh đã nào vợ yêu quý quà của anh đây. Anh đợi mãi đây mới là dịp đưa cho em đây này

Nói xong tôi cầm lấy tay của Liên mà đeo nhẹ cho Liên cái nhẫn hai chỉ mà tôi dành dụm tất cả các thứ mà mua được. Liên thấy tôi đeo vào thì quay lại mà nói
– Ở đâu mà cho em thế anh. Em tưởng anh không có quà cơ chứ!
– Cái này thì bây giờ tặng nó mới quý chứ em. Như thế kia thì còn quý cái gì nữa cơ chứ. Con có đạp mạnh không em?
– Sao không mạnh, nhiều lúc muốn tức lên được. Lớn lên chắc nó nghich lắm đây. Cho anh xao con một chút nào

Nói xong thì tôi xoa chầm chậm cái bung căng tròn nhưng ấm áp của Liên đồng thời cũng vuốt chầm chậm lên hai bầu vú mà mân mê nhe nhè nhẹ. Liên thấy tôi nói như vậy thì cũng khẽ quay ra mà mút chầm chậm lấy đôi môi của tôi mà nói
– Đấy chỉ được cái như thế là không ai bằng thôi. Mai kia có con thì đừng có mà mơ đấy nhé
– Ừa đúng rồi, có con thì làm sao mà có thể mơ được nữa cơ chứ, chịu thôi, lúc đấy thì dành cho con rồi còn gì nữa

VN88

Viết một bình luận