Tôi khẽ mỉm cười rồi đưa tay nhận nhữngđồng tiền mà bác đưa cho. Bác gái mỉm cười mà nói
– Đấy mẹ cháu có đứa con như cháu thì có sướng không cơ chứ. Nhà bác có mỗi mình cái Liên mà nó còn không thèm làm hộ bác, cái gì cũng phải thuê ngòai cả
– Thì bạn đấy học cũng được, hơn nữa là con gái thì không cần làm những công vịêc nặng nhọc đâu. Những việc như thế này cứ thuê người ngòai cũng được
Mẹ Liên chỉ nhìn tôi mà mỉm cười không nói câu gì nữa. Bố liên thì khẽ rót cho tôi cốc nước chè xanh pha đường mà nói
– Đây uống đi cháu. Uống cho đỡ khát này
Tôi cảm ơn và tu ừng ựng từng ngụm nước ngọt mát vào trong cổ họng. Liên thì dựa người vào cái cột trước hiên mà nói
– À bố ơi, nhà mình còn mấy đám ruộng nữa, mai bố thuê Nam làm lốt nhé bố. Để lam kiếm tiền đi học bố ạ
– Đấy con nhìn bạn đấy. Biết giúp gai đình. Lo cho mẹ cho các em, còn đi học học giỏi như thế nữa đấy, mà con nhìn con xem. Chỉ được cái ăn với chơi, chẳng được cái tích sự gì cả. Kiểu này mai kia mà lấy chồng thì chồng có mà hầu nhỉ
Thấy bố nói như vậy thì Liên cũng đỏ ửng mặt lên mà nói
– Xí ai thèm lấy chồng cơ chứ, mà sao bố cứ thích con lấy chồng là thế nào
– Lấy chồng đi để bố còn có thể bế cháu ngoại nữa. Mà mày không lấy thì làm sao mà nuôi được mày. Hay là lấy luôn Nam đây này, hiền lành chịu khó,
Bố nói như vậy thì Liên càng đỏ ửng mặt lên hơn nữa. Còn tôi nghe xong thì cười mà nói
– Bác cứ đùa. Liên đời nào lại lấy cháu cơ chứ. Nhà nghèo được cái gì đâu, mà lấy cháu thì lại khổ ra
– Khổ là khổ thế nào. Cháu chăm chỉ hiền lành thế này. Đứa nào lấy cháu làm chồng thì chỉ có mà sướng thôi. Chăm chỉ như cháu., sợ gì không làm gìau được. Vật chất cũng chỉ là thứ yếu mà thôi
Tôi chỉ cười mà không nói gì. Mộtlúc sau thì tôi xin phép ra về. Bố Liên cũng bảo sáng mai làm cho nhà liên thêm mấy thửa ruộng nữa. Sáng hôm sau thì tôi lại ra đồng. Mấy thửa ruộng này thì cũng xa nhà lên tôi mang theo cơm nắm và mấy chai nước chè đi. Một mình làm thì cũng mệt nhưng do tôi cố lên cũng được đến gần một nửa. Buổi trưa thì lên bờ ruộng, ngả lưng trên những vạt cỏ, dưới bóng dâm của những rặng bạch đàn
Tôi chuẩn bị mở cơm ra ăn thì Liên cũng đạp xe ra chỗ tôi. Liên hôm nay mặc một cái áo bà bà của miền nam, thêm cái nón lá nữa trông Liên cũng khá là xinh gái
Công bằng mà nói thì Liên cũng là một cô gái có nhan sắc trong cái làng này, Cũng có nhiều anh theo nhưng mà chưa để ý ai cả. Vừa thấy tôi giở nắm cơm ra ăn thì Liên mỉm cười mà nói
– Bố Liên bảo Liên mang cho Nam ít thức ăn, ăn đỡ đói này
Nói xong thì Liên cũng kẽh dựng xe rồi đưa cho tôi một gói, bên trong tòan là thịt quay mà thôi. Tôi cũng thích món này lên cảm ơn Liên mà ngồi ăn. Liên khẽ cầm cái nón mà quạt nhè nhẹ cho tôi. Vừa ăn tôi vừa hnói với Liên
– Thế Liên không định đi học nưã à, ở nhà à
– Ở nhà lấy chồng chứ còn làm gì nữa. Không thấy bố Liên bảo hay sao
– Bố bảo là một chuyện nhưng mà Liên quyết định lại là chuyện khác chứ. Đâu có thể bảo là được đâu, mà xinh gái như Liên thế này thì thiếu gì người yêu nhỉ
Thấy tôi nói như vậy thì Liên cũng chỉ mỉm cười mà nói lại
– Làm gì có ai cơ chứ, cứ đùa Liên hòai, mà tính Liên như vậy, làm sao mà có ai chiều được cơ chứ. Bố mẹ còn không thể nào chiều được nữa là
Tôi buồn cười rồi nói lại mà trêu Liên tiếp
– Nhỡ Nam chiều được Liên thì sao. Lúc đó thì có lấy Nam không đấy. Như hôm qua bố Liên bảo rồi đấy
Tôi nói như vậy thì Liên ửng hồng cả mặt vì ngượng. Đôi lông mi cong vút trông Liên càng xinh xắn hơn. Nhưng Liên cũng là một cô gái khá là bướng lên tôi nói như vậy thì Liên cũng kêu
– Được như vậy thì cưới luôn. Liên làm vợ Nam luôn.