VN88 VN88

Đường từ trái tim đến con cặc ngắn lắm – Truyện 18+

Thấy thái độ của no,́ Hào không nhịn được cười nữa, anh cười như muốn sặc ngã ngửa ra chiếc giường. Thy ngơ ngác nhìn Hào rồi nhìn thằng Châu, mặt nó lại càng đỏ bừng hơn trước, tay chân nó cuống quýt trong tiếng cười của Hào. Thy cau có hỏi:
– Mày điên hả? Cười dữ vậy?

Hào lờ câu nói của Thy, anh quay sang hỏi Châu:
– Nhóc có bạn gái chưa vậy?

Thằng bé lại giật thót mình lần nữa. Lần này nó không ngẫng đầu lên mà chỉ nói lí nhí:
– Ơ… chưa…

Hào vểu môi trêu chọc:
– Vậy sao? Để coi, có bé… Hân, bé Thanh gì đó hay gọi điện qua kiếm nè, còn bé Vân gì đó cũng xinh xinh hay qua mượn tập mà…. Không để ý em nào à?

Thằng Châu biết Hào đang cố ý trêu nó, nó lờ đi và tiếp tục làm việc của mình. Nhưng Hào vẫn nhất định không tha nó.
– Trời ơi, coi nó đỏ mặt kìa… chắc chắn là có người yêu rồi…

Thằng Châu đỏ tía mặt lên, nhưng nó đã phì cười bởi mắc cỡ:
– Thôi mà… em đang xếp đồ.

Hào vẫn tỉnh queo:
– Em xếp cái áo của anh sắp ‘nát’ ra rồi…

Thằng bé giật mình vội nhìn kĩ lại, phải rồi, nó đang gỡ chiếc áo sơ mi vừa mới xếp xong của Hào ra để… xếp lại. Hào buông ra một tràng cười nắc nẻ.

Thấy thằng bé cúi gằm mặt xuống đến tội nghiệp, Thy bèn lên tiếng giải vây cho nó:
– Vậy ra là nó có bồ à?

Hào nằm đó chỉ khẽ nhún vai:
– Chắc vậy…!

Thằng bé thu hết sinh lực, nó cao giọng:
– Làm gì có… anh đừng nghe ảnh nói bậy.

Hào tóm ngay câu nói đó, hắn làm luôn một tăng:
– Nghe chưa, anh đừng có nói bậy… em chưa có bồ đâu… anh có ai giới thiệu cho em đi, anh Thy ơi…

Hắn chưa kịp dứt thì đã vội né cái áo bay vèo trước mắt. Hào vừa cười khúc khích vừa nói:
– Thôi không chọc em nữa. Bây giờ hỏi thiệt nè…

Nhưng thằng bé đã chẳng thèm nghe, nó vọt ra khỏi phòng sau cái ném chiếc áo về phía Hào. Hào ngơ ngác nhìn Thy rồi hắn lại bật cười hả hê. Thy mỉm cười nói:
– Hê, thằng nhóc đẹp thật. Nhưng nó là con nít mà mày chọc dữ vậy?

Hào không nhịn nổi cười, anh vừa nói vừa nấc:
– Hồi nãy nó… thấy tao… chưa mặc quần áo gì hết… nó mắc cỡ đó mày…

Thy phì cười:
– Đồ mắc dịch. Vậy mà còn chọc nó… mày cố ý phải không?

Hào phân bua:
– Không có, thiệt tình tao quên khuấy mất, thói quen mà,… lúc trước nhà không có ai tao còn hay ‘trần như nhộng’ chạy lung tung khắp nhà kìa.

VN88

Viết một bình luận