Thanh bĩu môi:
– Xì… anh làm như dễ xách tai thằng này lắm vậy.
Đức bật cười:
– Ai thì tao không dám nói, chớ con đó thì chắc rồi.
Thanh xụ mặt lảng chỗ khác. Đức bèn hỏi:
– Nè, tụi bay chừng nào tính cưới nhau vậy?
Thanh vẫn chẳng thèm trả lời. Đức vội quay lại nhìn Thanh hỏi:
– Có chuyện gì vậy?
Thanh lắc đầu, nó nằm dài ra giường đáp:
– Nó mới nói với em là… có ‘tin vui’.
Đức há hốc miệng:
– Hả…??
Thanh lắc đầu ngao ngán:
– Hmm… mới 24 tuổi đầu đã làm cha…
Rồi nó thở dài thượt tiếp luôn:
– … thế là hết, đời em coi như chấm hết rồi, làm sao đây anh Đức ơi.
Nghe giọng não nề của Thanh mà Đức không khỏi phì cười:
– Tao năm nay mới 20, làm sao tao biết thằng 24 tuổi nên làm sao chứ?
Thanh tắc lưỡi:
– Ờ cũng đúng, vô Đại Học rồi mà chưa có mảnh tình vắt vai, đến là khổ nhỉ.
Đức với tay ném cái gối vào Thanh đe dọa:
– Có bồ để rồi giống mày à?
Thanh nhe răng cười:
– Không thử sao biết, có con cũng vui chứ anh.
Đức gật gù:
– À, vậy đi lấy nó đi…
Thanh nhổm dậy:
– Để tính sau, mới 1 tháng mấy thôi mà.
Đức thở dài:
– Lo là vừa rồi ông tướng.
Thanh gật đầu qua loa:
– Được rồi,… thôi xuống ăn cơm đi cho rồi.