VN88 VN88

Địt em đi hỡi anh chàng lạ mặt – Truyện 18+

Tôi không cho Dũng xuống, bẩt Dũng nằm trên tôi một lúc thật lâu. Tôi cố tận hưởng hết dư vị của trận đụ bất ngở. Rồi Dũng chia tay, hẹn mỗi đêm lại mò vào giường tôi để cả hai cho nhau. Nhưng tôi vẫn lo, là không biếtcó khi nào ông Vi, bốcủa Dũng, lại cũng nổi hứng, nửa đêm “mò ” vào đây như đêm nay không?
Điều tôi lo đã xảy ra cách đêm đầu tiên khi Dũ ng gần tô i khoả ng mộ t tháng. Không phải đêm nào Dũng cũng mò vào. Vài ba đêm một lần. Đó cũng là nghệ thuật tuyệt chiêu của Dũng. Chúng tôi chẳng bao giờ hẹn nhau. Cứ giữa giấc ngủ ngon lành của tôi thì Dũng chợt mò vào Những đêm nằm không, tôi trăn trở, mơ mộng khó ngủ. Dũng bắt tôi phải nghĩ đến Dũng, phải thèm chảy nước miếng thì Dũng mới vào. Và ăn giữa cơn đói thì dĩ nhiên phải là ngon. Cũng vào những đêm nàm không như thế, tôi mong sao cho ông Vi trổ mòi.

Ông Vi cao cường hơn. Ông tiếp tục cho tôi tiền bạc, quà cáp để chỉ vuốt tóc tôi, nựng yêu mặt tôi một thoáng và im lặng. Đôi lần tôi bạo dạn, canh ông đi tắm gần xong, là bước vào phòng làm giường, dọn dẹp các thứ trong phòng ông. Tôi nghĩ những cơ hột tết đẹp nhưthếsẽ dễ có gì xảy ra, mà cũng không. Tôi có lả lơi. Tôi có đưa mắt thầm mời mọc. Ông Vi làm ngơ. Tôi tưởng như thế nhưng không phải thế. Ông đang kéo con mồi vào thật gần bờ, cho con cá ngất ngư rồi mới giật.

Đó là đêm tôi đang ngủ. Một bàn tay sở nhẹ lên vú tôi, không dám bóp. Chỉ mơn trớn nhẹ nhàng. Gã cúi xuống hôn rất nhẹ trên má tôi. Tôi hỏi khẽ:
– Sao không lên nằm với em mà Dũng khách sáo quá vậy?

Hỏi xong tôi chợt giật mình, vì gương mặt đang hôn tôi có râu. Tôi nghe nhột ở đôi má. Hoàn hồn, tôi biết ngay là ông Vi. Không biết ông có nghe tôi nói đến tên Dũng không, mà chẩng thấy ông phản ứng gì hết. Cứ tiếp tục hôn tôi.
– Anh đây, Vi đây chớ không phải Dũng.

Tôi giật mình thật sự. Nhưng phút ấy chỉ thoáng qua rất nhanh vì liền sau đó, Vi tìm môi tôl, đưa lưỡi qua tôi. Dĩ nhlên là tôi lập tức đáp lễ. Và khác với Dũng, ông Vi hôn môi thần sầu quỷ khốc. Ông xin tôi sú nước miếng qua để ông nuốt ừng ực. Khi ông Vi hôn lỗ tai tôi thì tôi khám phá ra ở tai có một huyệt, làm đê mê không khác ở đầu vú. Vi chỉ quanh quẩn ở cổ, ở gáy, ở tai tôi không thôl mà tôi thở gần
khô môi. Không mộtnơi nào trên mặt tôi mà Vi không hôn, không liếm. Tôi ngất ngư , mềm nhũn khi nằm hưởng những món ăn lạ.

Vi trần truồng lúc nào không biết. Vi để con cặc cứng ngắc nhưthếquần quanh mặt tôi. Tôi há miệng chờ, sẵn sàng để ngấu nghiến nó. Nhưng Vi chỉ vờn, chọc cho nước miếng tôi trào ra. Cặc vi xuống dần, Vi dùng hai tay đưa đôi vú tôi kẹp chặt con cu. Vi chơi trên đó. Có lúc đầu cu đụng vào cằm tôi. Càng lúc những cảm xúc lạ lùng trào đến. Tôi vửa sướng vừa đợi chờ. Vi lật sấp tôi lại, dùng cu rà lên kéo xuống dọc lưng. Đê mê, mơn man khó tả. Tôi đang nằm sấp, Vi hôn và liếm mông đít tôi thật lâu trước khi rà lưỡi xuống bấp vế, đùi, trái chân, và cuối cùng là những ngón chân.

Cũng thế, những ngón chân cũng là những trung tâm khoái cảm. Vi đưa lưỡi vào những kẻ chân mà liếm nhẹ. Chân tôi bị giật như điện chạm. Tôi rên thống thiết, chịu hết nổi với trò chơi tuyệt diệu của Vi Vi to con hơn Dũng, thêm hàm râu “giết người” đã cọ xát, làm ngứa ngáy khó chịu mọi nơi trên da thịt tôi Và tôi tê tái nước lồn tôi trào ra khi Vi lật ngứa tôi ra, dùng hàm ria quét nhẹ hột le tôi. Bây giờ thì tên Thành tôi cũng quên, cả hình ảnh Dũng nữa, cũng chìm sâu đáy nước. Trong bóng tối, với đôi mắt nhắm nghiền, tôi “thấy” những cọng râu
đen cứng trên môi Vi đang miệt mài dũa nhẹ hột le tôi.

Nếu có ai đưa vào một viên kim cương lớn bảo tôi chọn nó hay hàm râu này của Vi, tôi sẽ lập tức chẳng ngại ngùng chọn Vi, ủa quên, hàm râu Vi. Còn gì khổ hơn, khi sướng tột cùng mà không sao la lên được. Tôi nhăn nhó, quằn quại, tôi dộng hai gót chân lên lưng Vi kêu bình bịch. Tôi xé toạt cái bao gối lúc nào không biết. Vi vẫn bình thản “làm việc. ” Có lúc hàm râu quét dồn dập. Có lúc nó lơi lả nhẹ nhàng. Có lúc bất động một đôi giây. Tôi muốn la trời một tiếng thật to cho vỡ căn phòng này ra. Hình nhưVi cốtình thi thốđể tôi tự chọn chàng hay Dũng. Rồi râu Vi, chớ không phải lưỡi, cào, quét thướt tha hai mép lồn tôi. Trời ơi! Nếu được phép đập phá tôi sẽ làm vỡ tung hết những chén đă xưa trong tử gương kia, nhling lọ sứ đắt tiền nằm trên những sập gụ kia. Tôi nghiến răng để tiếng la đừng bất ngờ thoát ra khỏi miệng. Sướng hơn đụ, hơn bú, hơn bất cứ thứ khoái lạc xác thịt nào trên cõi đời ô trọc này.

Hai bắp vế tôi kẹp chặt cái đầu của Vi. Hai tay tôi quơ quào trong đêm tối. Gặp gì có thể xé được là tôi xé Sướng một cách lạ lùng. Bằng lời nói, bằng chữ nghĩa, tôi không sao diễn tả được nỗi khoái lạc cùng cực này. Rồi lưỡi Vi vào trận. Trọn cái lưỡi vào nằm sâu trong âm đạo của tôi. Mỗi thứmột chút có lúc làm tôi nín thở gần nửa phút. Vi cao cường quá Vi kinh nghiệm quá. Bất cứ con mồi nào vào bẫy Vi rồi, coi như không có ngày ra. Mà phải tình nguyện ở lại. Rồi ông leo lên tôi trong khi tôi đã ra hai lần. Trọn con cặc ông đâm nhẹ vào lồn tôi mà làm như tôi không còn biết nữa. Tôi như cái xác không hồn. Bao nhiêu xúc cảm đều bị tê liệt trước đó nên bây giờ tôi chỉ nằm cho Vi đụ liên miên, đụ dai dẳng. Lâu lắm, mồ hôi Vi vã ra trên mặt, trên lưng. Khí Vi cũng ào tung tóe vào lồn tôi như thác đổ. Vi cúi xuống liếm hết cả của chàng và của tôi.

Vi làm tôi mê quá. Cứ mỗi lần hoan lạc cùng cực như thế này, tôi lại khấn hứa với cõi lòng là chỉ tôn thờ người đang cho mình nỗi thống khoái đê mê. Trong khi Vi đang ôm tôi, tôi nghe có bàn tay ai đang sờ nhẹ bàn chân tôi. Lập tức tôi biết ngay đó là tay Dũng. Tôi nói bâng quơ:
– Bữa nay kẹt, không được.
Vi bất giác hỏi tôi:
– Em nói cái gì vậy?
Và tôi nghe bước chân Dũng xa dần. Tôi trả lời Vi một câu lãng xẹt:
– Dạ, không, em nói… tối mai kẹt, không được.
Vi quá mệt sau trận xung kích kịch liệt nên cứ ôm tôi thiếp ngủ chắng buồn hỏi tới.
Sáng ra, tôilên phơi đồ trên sân thượng. Gặp Dũng mặt buồn rầu, hay ghen thì đúng hơn. Dũng hỏi:
– Hôm qua Hóa kẹt với ai? Với ba Dũng hả?
Tôi cúi đầu không dám trả lời. Làm như tôi có tội ngoại tình, nên cúi xuống che nỗi xấu hổ một phần.

Phần khác là để khỏi phải nhìn thấy nét đau thương trên gương mặt Dũng. Nhưng khi tôi ngước lên, thì một lần mra, tôi lại lầm. Có lẽ tâm hồn mộc mạc quê mùa của tôi không cho tôi ước đoán những gì xa xôi hơn là mình nghĩ. Dũng nhoẻn miệng cười tươi rói khác với thái độ lúc nãy. Dũng hỏi tiếp:
– Hóa thấy ba Dũng sao? Đáng nể không?
Tôi lại cúi xuống gật đầu nhẹ. Tôi cúi xuống vì nghĩ không thể song sượng trả lời một sự thật mà hình như Dũng cũng đã biết. Dũng tiếp:
– Ông già hết xẩy thật! Dũng yêu ai rồi cũng bị ông hớt tay trên. Khi nghe Dũng hỏi cô nào cũng thành thật thú nhận ông già là tay cự phách. Vậy mà…
Dũng nín không nói nữa, mất nhìn xa xa. Tôi hỏi:
– Vậy mà sao? Dũng nói cho Hóa nghe với?
– Vậy mà. Dũng nói. Mà… đã có một người không phục ba.
– Là ai. Tôi ngạc nhiên hỏi.
– Là má Dũng? Hai ông bà đã không ngủ chung, không ân ái đã ngót mười năm rồi. Họ ở với nhau như hai người bạn, cho có chất để dựa vào nhau làm giàu. Ba má Dũng giàu lắm, Hóa có biết không?

Tôi có biết loáng thoáng là ông Vi là nhà thầu chuyên xây cất những dịch vụ lớn của chính phủ. Còn bà Vi, tôi đã giới thiệu trên kia, là một tay áp phe hạng bự. Tôi ở nhà quê buồn khổ với chiến tranh bao nhiêu thì ở đây người ta “mập” ra nhờ chiến tranh bấy nhiêu. Dũng bước đến cầm tay tôi:
– Dầu gì, ông vẫn là ba của Dũng. Dũng biết chắc là đêm qua Hóa đã chìm đắm mê mẫn trong tay ông. Dũng không thể nào đọ sưc được với ông, một con mãnh hổ. Nhừng nếu trong tim Hóa còn một ngăn nhỏ nào đó, xin cho Dũng đứng đó mà yêu, mà thương Hóa. Hóa biết không, đêm qua Dũng đã nghe hết trong bóng tối tiếng vải bị xé, tiếng Hóa ém sát giọng rên, tiếng va chạm của hạ bộ ba Dũng và Hóa…

Và Dũng đau điếng trên một tiếng đồng hồ. Lúc im hết mọi tiếng động, Dũng đoán ba Dũng đã thiếp ngủ nên iiều lỉnh cầm chân Hóa, cốt chỉ để Hóa biết có Dũng ở đó. Dũng định chẳng bao giờ gặp Hóa nữa. Không đối thoại với Hóa nữa. Nhưng sáng nay khi nhìn thấy Hóa bưng thau đồ lên đây phơi, hai chân Dũng bước theo…

Tôi đứng im lặng cúi đầu. Kỳ quái thật! Tôi là ai mà lúc nào cũng có hai ba con người thức dậy khác nhau. Mới đêm qua tôi là một Từ Hy Thái Hậu. Đêm ở gốc mận tôi là người anh đắm đuối của Thành. Và bây giờ tôi như một gái đồng trinh đang xúc cảm rạt rào tnlớc lời nói và cử chỉ yêu thương của Dũng. Tôi kẹp chiếc áo đang phơi dỡ trên giây thép, tiến sát tới Dũng, ôm cổ Dũng, níu xuống hôn vùi, miên man. Tưởng đâu chỉ xác thịt có năm bảy thứ khoái lạc khác nhau, ai dè tình yêu cũng mênh mang chằng chịt, không có nhánh nào giống nhánh nào. Dũng quấn chặt tôi như Thành đã làm. Những ngón tay Dũng bóp mạnh lưng, vai tôi, và chiếc hôn kéo dài khá lâu Dũng hỏi:
– Hóa còn thương Dũng không?

VN88

Viết một bình luận