VN88 VN88

Dâm phụ có cái lồn nhiều dâm thủy – Truyện 18+

Luận ẵm luôn Chín ra ngoài, tiện tay chàng đóng cánh cửa lại. Chín tưởng Luận làm bộ lại cười .khúc khích, nói:
– Ờ phải đó anh ẳm em đì chơi đi.
Nhưng chỉ một giây sau, Chín thấy Luận làm thật. Chàng ẵm nàng ra xe. Mở cửa đặt nàng ngồi xuống ghế. Chín há miệng ngạc nhiên, la lên nho nhỏ:
– Anh… anh Luận à, bộ anh tính đưa em về nhà anh thực đó hay sao?
Luận cười hì hì, nói:
– Cả đời có bao giờ anh nói rỡn chơi cái gì đâu.
Vừa nói, chàng vừa chui vô xe mở máy. Chín hơi bối rối, hỏi:
– Anh không sợ chị Cúc về bất tử hả?
Luận mỉm cười.
– Vé máy bay anh đã mua trước rồi. Còn hai tuần nữa cô ta mới về được. Em có dám ở với anh hai tuần lễ không?
Chín lấy tay đập đập lên vai Luận liên tục.
– Anh đừng có làm thực nữa đó nhe. Em nhát ba cái vụ này lắm đó. Tối nay bắt cóc người ta về nhà anh đã là quá lắm rồi. Còn ở đó mà nói hai tuần lễ nữa hay sao?
Luận cười hì hì, nắm lấy tay Chín, đưa lên môi hôn nhẹ một cái.
– Da em thơm như thế này, anh còn muốn bắt cóc em cả đời nữa chứ nói gì có hai tuần lễ.
Chín ngả đầu vô vai Luận sung sướng nói:
– Anh có nói thực không đó, nếu anh không có chị Cúc, em dám theo anh luôn lắm đa.
Luận đã biết phải làm gì với người đàn bà dâm đãng này. Chàng luồn một tay vô vạt áo ngủ mỏng manh của Chín. Nàng rên lên nho nhỏ, thì thầm:
– Coi chừng người ta nhìn thấy nghe anh.
Mắt vẫn nhìn về phía trước lái xe, Luận nói:
– Em thử nhìn coi ngoài đường có ai đi lại giờ này không?
Chín cười khúc khích.
– Anh khôn quá đi.

Luận không nói gì nữa. Bàn tay chàng đã thay cho ngôn ngữ mà Luận biết chắc Chín cần hơn bất cứ âm thanh nào trong lúc này. Đường phố vắng hoe, thỉnh thoảng mới có một chiếc xe chạy ngược chiều thực mau. Khi đưa Chín về nhà rồi. Luận mới thủng thẳng thay quần áo leo lên giường nằm bên cạnh nàng.
– Nhà anh lớn quá đi.
Luận gác một chân lên bụng Chín, nói:
– Đâu có phải nhà anh, ở nhờ thôi mà.
Chín cố tình ẫm ờ nói:
– Anh hốt cả ổ rồi còn làm bộ nói ở nhờ mới ở đậu nữa hay sao?
Câu nói gần xa này làm cho Luận nghĩ ngay tới mục đích đưa Chín về nhà đêm nay. Chúc xíu nữa da thịt Chín đã làm chàng quên đi điều sống chết này. Luận cố cười hề nề, nói:
– Anh phải phục cả em lẫn vợ chồng anh chàng Bẩy thi sĩ của em. Nếu tụi em là cảnh sát thì anh bỏ đời rồi.
Chín cười khúc khích, ôm cứng lấy Luận. Chưa bao giờ nàng thấy chủ quan như lúc này. Quần áo nàng buột tung ra để da thịt cọ sát thực sự trên da thịt Luận, và Chín chồm lên, không cho Luận nói nhiều hơn nữa. Nàng thừa thông minh để hiểu rằng; giờ này Luận đang nằm trong bàn tay nàng. Có cái gì nàng muốn mà Luận còn dám từ chối nữa. Xác thịt và tiền bạc trải dài ra trước mắt. Nàng phải hưởng thụ Chín rập người xuống và rít lên vì sảng khoái…

Sáng hôm sau nàng dậy thực trễ. Chín ngạc nhiên ngửi thấy mùi thức ăm thơn phức bay vô phòng ngủ. Nàng nhổm dậy gọi lớn:
– Anh Luận ơi.
Có tiếng Luận ở phòng ngoài trả lời:
– Em thức dậy rồi hả?
– Anh làm gì đó?
– Làm một bữa tiệc thật linh đình để đãi khách quí của anh.
Chín làm bộ nói:
– Nếu vậy thì em phải về gấp cho anh tiếp khách chứ.
Luận cười ha hả: . .
– Như thế thì còn ai là khách nữa đây?
Nói xong Luận vội vàng móc túi láy gói thuốc độc đổ vào chén nước mắm. Xong xuôi, chàng vô phòng ngủ. Chín vẫn nằm sải chân tay trên giường. Nàng chỉ dùng chiếc mền đắp lên hai chân để che đi phần thân thể tàng tật ấy.

Trước tấm thân vung lên đầy ăm ắp của Chín, Luận tự nhiên thấy tiếc rẻ bắt buộc phải giết đi người đàn bà này. Tối hôm qua, chàng không ngờ Chín đã đưa chàng vào giấc mộng mây mưa từ trước tới giờ chàng không thế nào tưởng tượng ra được.

Luận nhào lên giường, ôm chầm lấy Chín làm nàng ré lên cười sặc sụa. Bờ môi Luận lùa qua miệng nàng thực nhanh. Chín ngậm lấy lưỡi Luận xoay tròn trong miệng. Nàng rên lên khi bàn tay chàng mò xuống dưới.
– Em à…
– Anh nói gì cơ?
– Anh muốn em gọi điện thoại cho vợ chồng anh Bẩy và cô em vợ anh ấy tới’đây mình ăn cơm một thể. Bữa tiệc này anh bày ra để ra mắt đằng gái đó.

VN88

Viết một bình luận