Hoa thở ra nhẹ nhõm, nàng thấy bao nỗi nhớ nhung, mong đơi từbấy lâu nay khôngphải là vô ích. Xe vừa ngừng trong nhà để xe, Hoa vội vàng chạy ào vô phòng khách. Nàng nôn nóng trông thấy quà tặng Giáng Sinh của người yêu. Cây giáng sinh quả thực vừa to vừa cao. Ngọn cây muốn đụng tới trần nhà.
Một điều làm Hoa thật vừa ý là cây giáng sinh không có một giây kim tuyến hay một món dồ chơi nào treo trên đó, nhưng toàn thân cây được kếtbởi những đóa bông bằng sợi vải mầu sắc thực lộng lẫy, trông chẳng khác gì những đóa hoa rực rỡ. Chúng tỏa ra những mầu sắc lấp lánh và hương thơm lạ lùng.
Hoa mừng rỡ la lên:
– Cây giáng sinh này toàn là bông !
Mẹ Hoa đã đứng bên cạnh nàng tự hồi nào, bà vui vẻ
– Đó là sáng kiến của chú Luận. Mỗi đóa hoa đều do chính tay chú Luận gắn lên.
Bông, tất cả đều là bông hoa !
Mẹ Hoa vòng tay tử phía sau ôm lấy nàng âu yém nói:
– Thì con là hoa mà. Chú Luận nói vì con là hoa đẹp nên phải dùng toàn hoa trang trí cây giáng sinh này.
Hoa cảm động tới muốn ứa nước’ínắt. Nàng không ngờ Luận đã chiều chuộng nâng niu nàng nhưmột đóahoa. Từ cây giáng sinh này Hoa biết chàng đã có rất nhiều tình ý vớl nàng. .Chẳng thế mà ngay từ lần đầ.u gặp mặt, chàng đã chẳng nói; nàng xinh đẹp hơn tất cả các loại hoa trên đời này là gì.
– Con thích cây ‘giáng sinh này lấm phải không? Ngắm nghía lâu rồi, con đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi kẻo mệt.
– Dạ, con thích cây giáng sinh này lắm mẹ ạ. Con chưa bao giờ thấy một cây giáng sinh đẹp như thế này.
Mẹ Hoa mỉm cười, hôn nhẹ lên má nàng, vỗ về:
– Thôi, đi tắm đi, chút nữa muốn ngắm nghía bao lâu thì ngắm…
– Dạ, con đi tắm chó khỏe. Chắc látnữa chú Luậ.n mới mới hả mẹ?
– Ừ đi tắm đi con.
Hoa chạy vội lên’lầu. Nàng phải sửa soạn và trang điểm thực đẹp trướckhi chàng đến. Đã lâu rồi, nàng và chàng không được gần nhau. Những rạo rực và nôn nóng dâng trào khủng khiếp trong thân thể. Lần này nhất định Hoa sẽ chứng tỏ cho chàng biết rằng; nàng đã trở thành một người đàn bà thực sự chứ không thể nhút nhát, trẻ con, nhưnhững ngày tháng qua nữa.
Pha đầy mộtbồn nước vừa ấm. Hoa nhẩy vô ngâm mình trong nước. Nàng nhìn lên tấm gương treo đối diện. Tấm klếng này hình nhưmới được treo ở đó. Hồi cha nàng chưa mất, Hoa không thấy tấm gương này. Thân thể nàng lồ lộ trong gương làm chính Hoa cũng phải ngẩn ngơ. Nàngkhông ngờ thể xác mình ngày hôm nay lại có thể nẩy nở tới như vậy.
Ai có thể nói bộ ngực nung núc vương cao kia là của một cô bé gái nữa chứ. Chưa chắc gì ngực mẹ nàng đã lớn hơn ngực Hoa bây giờ. Hơn nữa, làn da căng đầy và ngỏng cao không một mếp nhăn này lại không làm cho đàn ông ngây nhất được hay sao? Hoa rà tay lên vùng da thịt đó. Nàng càng cảm thấy rạo rực và thèm muốn bàn tay Luận như hôm nào. Chàng đã mò mẫm, vầy vò, mơn trớn tới tê cả ruột gan.
Những ngày nghỉ hôm nay, nhất định thân thể này phải được bàn tay Luận nâng niu, ấp ủ. Nàng sẽ cắn vô da thịt chàng như hôm nào. Sẽ rên rỉ và chà sát cho rã rời chân tay mới thỏa lòng mong đợi bấy lâu nay. Bước ra khỏi b.ồn tắm, Hoa lấy khăn lau mình và đi về phòng mình. Nàng biết chắc mẹ đang ở dưới nhà và trong nhà chỉ có hai mẹ con nên Hoa rất tự hiên. Nàng không cần mặc quần áo gì khi di chuyển tử phòng này qua phòng kia như ở trong nhà nội trú nữa. Hoa thẩy thoải mái lạ lùng. Gió lùa qua bộ ngực rung rinh theo từng bước đi. Hoa hát ke kẽ một bài tình ca ngoại quốc.
Về tới phòng ngủ, nàng đã không biết tốn hết bao nhiêu thì giờ để trang điểm. Hoa mặc lên một chiếc áo dài sang trọng và cột tóc lên. Nàng ngắm nghĩa chiếc gáy trắng nõn lồ lộ phía sau gương phản chiếu. Chiếc cổ thon dâi này đã được Luận hôn vô đó không biết bao nhiêu lần. Hoa để ý, Luận thích nhất hôn trên cổ và ngực nàng. Không hiểu những cho đó đã làm chàng say mê nhưthế nào, nhưng khi đó Hoa đã phải rên lên vì bị kích thích tới cùng tột. Xịt một chút nước hoa lên mình, Hoa xoay một vòng, mỉm cười với hình dáng trong gương. Bỗng tiếng mẹ gọi nàng từ dưới nhà:
– Hoa ơi, chú Luận đến rồi kìa.
Hoa phóng xuống lầu thực nhanh, nàng thấy Luận đang cầm một bó bông đứng bên cây giáng sinh. Trông chàng mới tươi thắm và hấp dẫn làm sao. Nàng phóng tới, ôm chầm lấy chàng như một cô bé ôm mẹ đi chợ về. Chàng cũng ôm lấy Hoa, nhấc bổng nàng lên và quay một vòng Hoa hôn lên má chàng thực mạnh.
– Cháu lớn hơn trước nhiều quá rồi.
Luận buông nàng ra, hơi nghiêng nghiêng đầu nói tiếp:
– Bây giờ cháu đã trở thành một thiếu nữ hoàn toàn rồi.
Đúng như sự mong muốn của Hoa. Sự trang điểm này của nàng đã làm Luận nức lòng. Hoa nhìn thấy ánh mắt thèm khát của chàng trên thân thể nàng.
Hoa mỉm cười làm duyên:
– Cháu đã mười bảy tuổi rồi.
Luận cũng mỉm cười, nói: .
– Nhưng còn thiếu bốn tuổi nữa.
Mẹ Hoa thắc mắc, cười hỏi:
– Tại sao lại thiếu bốn tuổi?
Luận quay qua mẹ Hoa giải thích:
– Cháu nó còn thiếu bốn tuổi nữa mới được uống rượu mạnh.
Mẹ nàng giật mình, nhìn Hoa, nói:
– Cái gì, con muốn uống rượu mạnh à?
Luận đỡ lời.
– Lần trước anh tới thăm cháu. Cháu muốn thử một ly rượu mạnh, nhưng nhà hàng không dám bán cho khách hàng dưới hai mươi mốt tuổi. Bởi vậy cháu mới phải uống nước cam thôi.