VN88 VN88

Dâm phụ có cái lồn nhiều dâm thủy – Truyện 18+

Bạch Liên cười ha hả:
– Có hai đứa mình.
– An cũng cười theo.
– Hai cái hồn ma phải không!

Bỗng có tiếng động phía sau, An nhìn lại thì ra Luận đang bế Cúc ra ngoài phòng khách. Chàng bực mình vì đã không muốn nhìn thấy cảnh ái ân này mà chúng cứ cố bày tênh hênh ra trước mắt chàng. Nhất là bây giờ lại có mặt Bạch Liên ở đây càng làm cho chàng khó chịu. An vừa định nắm tay Bạch Llên kéo ra chỗ khác thì nghe Luận nói:
– Để anh lấy giấy tờ bảo hiểm nhân thọ của anh An cho em coi.
Cúc dụi đầu vô ngực Luận như vẫn còn muốn ân ái, giọng nàng nũng nịu:
– Vụ đó có gì nữa đâu. Em biết rồi mà. Sao không nằm trong đó với em nữa, ra đây làm chi?
Luận cười thực dâm dật:
– Thì nằm đâu mà không được. Nhà có ai đâu.
An đứng ngay bên cạnh, chịu không nổi nữa thét lên:
– Còn có tao, có tao đây mày có biết không?

Nhưng làm sao Cúc và Luận nghe được tiếng nói của An. Chẳng những thế mà ngay cả hình hài chàng người thường cũng không sao thấy được. Lúc ấy Luận đã đặt Cúc ngồi xuống ghế. Chàng với tay lấy chiếc cặp đựng giấy tờ, lôi ra một xấp hồ sơ, nói:
– Em còn nhớ những tờ giấy này không?
Cúc chồm qua đùi Luận nhìn.
– Em biết rồi. Hôm đó anh bảo em, anh An chỉ mua có chút ít bảo hiểm để làm vừa lòng em thôi, đâu có thấm tháp gì Nên em phải lén anh ấy mua thêm chút nữa chứ gì.
– Phải rồi, nhưng mà em coi nè.

Cúc vẫn nhắm mắt, nằm trên đùi Luận, hình như nàng không thiết tha gì tới vụ tiền bạc cho lắm. Trông điệu bộ Cúc bây giờ ai cũng có thể biết ngay nàng đang muốn gì. Bộ ngực căng tròn vươn lên, cọ sát vô thân thể Luận như thèm thuồng được vuốt ve, mơn chớn.
Luận nói tiếp:
– Hôm đó em mua $100,000 cho anh An, nhưng anh đã thêm vào một con số 0 nữa.
Cúc mở choàng mắt, hỏi:
– Anh muốn nói chúng mình có một triệu đô la à?
Luận gật đầu thích thú.
– Đúng vậy. Anh đang lo thủ tục lãnh tiền cho em đó.
Cúc hỏi:
– Nhưng mà em đâu có đóng đủ tiền cho hãng bảo hiểm hàng tháng như vậy đâu.
Luận cười hì hì, trơ tráo, nói:
– Em không đóng thì anh đóng có sao đâu. Bây giờ cả hai đứa mới có tiền phải không cưng.
Cúc níu cổ Luận xuống thực thấp, hôn lên môi chàng.
– Nhưng tại sao hồi đó anh lại làm như vậy?
Luận thì thào:
– Em có biết là anh thương em từ bao giờ không?
– Bao giờ vậy?
– Ngay từ lúc nhìn thấy em lần đầu tiên.
Cúc cười khúc khích.
Anh bậy bạ quá đi. Biết người ta có chồng rồi mà còn muốn lẹo tẹo à?
– Em nghĩ đi, anh An lởn tuổi như vậy sống được bao lâu chứ. Anh không chờ được sao?
– Nếu không vì tai nạn xe hơi, anh chờ tới bao giờ?
Luận cười nhây nhúa.
– Kiếp này không được thì chờ kiếp sau, có sao đâu. Cúc chồm lên, ấn Luận nằm xuống sàn nhà, hình như nàng chỉ muốn thỏa mãn những đòi hỏi’xác thịt đang trào dâng ngất ngây trong cơ thể.
Bỗng An nghe Bạch Liên nói:
– Anh An à.
Em muốn nói gì?
– Anh có thấy vụ thằng Luận này đóng bảo hiểm nhân thọ cho anh có mờ ám gì không?
– Lẽ dĩ nhiên lén anh làm chuyện này là y có ý gian manh rồi còn gì nữa mà hỏi.
– Không phải em chỉ muốn hỏi anh như vậy đâu.
– Em muốn hỏi cái gì nữa?
– Lúc nãy em đang nói chuyện với anh về vụ thằng chồng em mua bảo hiểm cho cả gia đình vợ nó, rồi tạo ra tai nạn xe hơi để lãnh tiền bảo hìểm đó. Anh nhớ không? An chợt hiểu. Một luồng hơi lạnh buết chạy dài theo thân thể chàng tới tê tái. Sự việc đã quá rõ ràng rồi còn gì để nói nữa. Vợ chàng đã mắc mưu thằng bạn sát nhân này để đưa chàng vào cửa tử. An gầm lên, chàng nhào tới đấm đá vào hai thân thể đang cuộn tròn lấy nhau trong hoan lạc. Nhưng chẳng có ai để ý tới chàng. Bởi vì chàng chỉ là một cái bóng vô hình ở một thế giới khác. Không ai nhìn thấy, cảm thấy, cũng như nghe thấy chàng.

VN88

Viết một bình luận