VN88 VN88

Cùng xây ước mộng

Tròm trèm gần hai năm lăn lóc dấn thân mệt mỏi trên trường văn trận bút, để có được một ngày đẹp trời may mắn lần đầu tiên trong sự nghiệp hắn nhìn thấy được một bài thơ của hắn đã được trang trọng chào đời trên một tờ báo chợ. Bài thơ tình lăng nhăng ướt át mười hai câu nằm khiêm nhường ở một góc của một trang báo quảng cáo. Hắn vui mừng hớn hở nhìn đứa con tinh thần đang hiện diện trước mặt. Hắn lẩm bẩm trong niềm vui đầy phấn khích và hãnh diện. Chính nó đấy… ! nó là tim óc, máu thịt, là đứa con tinh thần của ta đã lọt lòng sau những năm trời thai nghén. Hắn chậm rãi đọc từng chữ, từng câu để biết rằng đây là sự thật. Sự thật trăm phần trăm. Sự thật của một sự nghiệp lớn đang thành hình. Hắn đọc chậm chậm suốt bài thơ để thưởng thức trọn vẹn văn tài của mình. Lòng hắn rộ lên bao niềm vui, niềm tự hào khả năng thành đạt của hắn đã dấn thân trong thời gian qua. Cuối bài thơ là bút danh “Tú Lang Thang” của hắn được in đậm nét nhìn rất ư là ngạo nghễ. Tú Lang Thang từ nay nghiễm nhiên ngự trị trên văn thi đàn thời đại. Bút danh Tú Lang Thang hắn đã phải mất gần hai tháng trời suy nghĩ, tìm tòi, chọn lựa mới có được. Nhất định không được trùng với bút danh kẻ khác. Không được đồng âm dị nghĩa. Phải cẩn thận, không khéo sẽ bị kẻ khác cưỡng chiếm hoặc hiểu nhầm. Bút danh phải có cái gì đó đặc biệt, dễ nhớ, dễ đi vào lòng người và khi nghĩ đến là thiên hạ sẽ hình dung ra một thiên tài văn học.
Mừng quá, hắn hốt hết hai chồng báo chợ free có bài thơ đã đăng mang nhanh ra xe, vội về nhà ngay khoe với vợ.
– Em ơi ! Em đâu rồi. Em ! Ra đây coi nè. Tin vui em ơi. Mau lên em.
Vợ hắn đang làm thức ăn trong bếp hỏi vọng ra :
– Gì mà ồn ào vui thế ?
Hắn líu lo :
– Này bà xã của anh ơi ! Anh long trọng tuyên bố cho em biết rằng, kể từ hôm nay anh đã trở thành Nhà Văn Nhà Thơ lớn có tác phẩm đăng báo rồi đấy. Nhà Văn, Nhà Thơ là phải có tác phẩm đăng báo, phải in sách… em biết chứ ? Không còn ai khinh thường anh, kể cả em. Em đừng có ỡm ờ với anh nữa, nghe chưa. Thơ văn của anh đã đạt trình độ cao nên mới được người ta đặc biệt đăng tải. Phục tài anh chưa ? Vợ hắn xì một tiếng, giọng càu nhàu :
– Tưởng gì ! Thơ với văn…của anh…ấy à ! sao em ngửi không ra mùi. Cũng vì nó anh mê say nó. Anh lạnh nhạt bỏ bê em bấy lâu nay, đâu còn ngó ngàng đến em.
– Em nói chi mất tình mất nghĩa hết sức. Vợ chồng mà, sao em không tiếp sức hà hơi, nâng anh lên, khen ngợi anh. Anh đang lo sự nghiệp. Em biết không ? Bài được đăng lên báo là họ phải trả tiền nhuận bút. Rồi đây anh sẽ có nhiều tiền. Anh đã gởi bài đến hằng mấy chục tờ báo từ bấy lâu nay, em biết chứ ? Nhất định họ sẽ lần lượt đăng tải hết không thể bỏ sót.

Vợ hắn cười khẩy, nói giọng móc họng :
– Em biết. Chỉ duy nhất có anh, Chồng em tài giỏi lắm mà. Hừ !! Chứ những người khác không phải vậy. Anh có thể xin nghỉ việc, viết văn, làm thơ mà sống khỏe re đó anh.
Điều ấy, hắn đã nghĩ đến từ lâu rồi, bây giờ đang trở thành sự thật. Trở thành nhà văn, nhà thơ vừa nổi danh vừa có tiền. Sướng thế còn đòi gì nữa ! Hắn đang bước đi một bước khá dài trong sự nghiệp văn chương. Hắn bắt đầu chờ đợi tờ báo chợ gởi trả tiền nhuận bút bài thơ của hắn vừa được đăng. Trong đầu hắn đang phát sinh thêm những suy nghĩ mới cho sự nghiệp. Khi đã trở thành nhà văn, nhà thơ nổi danh được nhiều người ái mộ là hắn sẽ đứng ra thành lập các thi văn đoàn, các cơ sở văn học nghệ thuật thuần túy để phát huy,và bảo tồn trường phái riêng của hắn lưu danh đời đời. Hắn sẽ gia nhập các tổ chức văn bút, hội thơ, các diễn đàn văn chương, văn học….để tìm chỗ đứng trên văn thi đàn, làm mưa làm gió, tạo áp lực phe phái khuynh loát những gì hắn thích. Hắn sẽ tìm mọi cách này cách khác nhảy vào ứng cử, tranh cử hoặc độc diễn cho bằng được chức chủ tịch, hội trưởng…hoặc cùng lắm là phải nằm trong ban chấp hành, trong ban cố vấn. Hắn sẽ in sách cho phát hành hằng loạt. Hắn sẽ có những buổi ra mắt sách đình đám xôm tụ, và sẽ bán được nhiều sách để thu tiền vào vừa gở vốn, vừa kiếm lời bỏ túi. Gì chứ nói về tài năn nỉ, mời mọc, chiêu dụ người này người khác tham dự những đêm hội hè, ra mắt sách của hắn thuộc loại siêu, ít ai bì nổi.. Không hiểu hắn thỏ thẻ như thế nào đến người khó tính nhất cũng phải siêu lòng. Vẫn chưa hết, hắn nuôi mộng sẽ ra báo. Hắn sẽ làm chủ nhiệm, chủ bút, làm tổng biên tập…chỉ đạo chỉ đường mà ban phát ân huệ chẳng thua gì ai.
Hắn phải nổi danh là một nhà thơ lớn chỉ cần bước đi bảy bước là ứng khẩu được ngay một bài thơ tuyệt cú mèo để đời ngâm nga, Ai muốn đem thơ của hắn phổ nhạc, hơặc những kiệt tác văn chương của hắn dựng thành kịch bản, phim ảnh, hoặc dịch ra các ngôn ngữ khác phải xin phép bằng giấy trắng mực đen, có hợp đồng thù lao hẳn hoi. Hắn cũng sẽ là một văn hào có những tác phẩm văn học lớn bề thế được dịch ra nhiều thứ tiếng phổ biến rộng rãi cho mọi dân tộc. Hắn sẽ là một nhà phê bình văn học nghệ thuật để hướng dẫn, sửa sai và chỉ dạy con người viết văn. Ôi..!! bao nhiêu là mộng lớn, mộng con, mộng bé…cứ thế trào ra… trào ra như mạch nước ngầm bao quanh đầy ắp trong tầm mơ ước suy nghĩ của hắn.

VN88

Viết một bình luận