VN88 VN88

Chúng tôi địt chung một ả đàn bà – Truyện 18+

Tuy nói vậy, Hương cũng lật tới trang báo có bài viết của ông Mỹ, nàng lấy tay chỉ chỉ nơi bài viết:
– Là bài này nè. Ổng viết về cuộc đời của bà Hoa như thiệt vậy.
Trong khi Hương đưa tayvuốtvuết má, tỏvẻ khoái chí. Thủy miên man đọc mười mấy trang báo với chữ nhỏ li ti…
“Hoa trở mình trên chiếc giường rộng, nàng quơ tay tìm chiếc chăn dầy để đắp lại. Trời mùa hạ, nhưng với Hoa lúc nào cũng cảm thấy lạnh. Nỗi cô đơn thực sự
của tâm hồn khlến nàng mang tđm trạng lẻ loi thường trục.

Bốn mươi bảy tuổi đời, hai lần chồng: một Ấn, một Mỹ với ba đứa con, đứa đầu đen tóc xoắn, đứa sau mắt xanh mũi lõ. Hoa lúc nào cũng mang tâm trạng thiếu
thốn về tuổi thanh xuân của mình trong cuộc đời chồng vợvới người ngoại chủng.
Kỳ lạ hơn nữa là lúc nào nàng cũng có cảm tưởng như chưa nhận được một chút hạnh phúc đúng nghĩa trong cuộc sống lứa đôi.

Hoa tưởng chừng mình đã lầm lẫn trên bước đường tình ái. Nàng đã tiêu xài tuổi xuân trong bóng đêm dầy đặc một cách khú khờ với hai người chồng bất đồng ngôn ngữ. Bây giờ nàng muốn đi tìm hạnh phúc ban ngày có ánh mặt trời soi rõ được ý nghĩa đích thực. Tiếc thay tuổi nàng đang bước vào lằn ranh của buổi xế chiều. Dù nàng có dùng bao nhiêu mỹ phẩm để hồi sinh nhan sắc. Mái tóc, khuôn mặt, bộ ngực có thể đổi thay được. Nhưng con ngươi của lòng mắt với những đường gân đỏ dầy dặn lúc nào cũng báo cho người đối diện biết rằng: “Em đã già rồi.”

Những ý nghĩ này làm Hoa bất giác thở dài khi nhớ tới Đức, người trai trẻ Hai mươi hai tuổi đời đang cặp bồ với nàng. Đức chỉ bằng tuổi đứa con trai thứ hai của Hoa. Trong những lầ đi khiêu vũ, nhờ ánh đèn màu và tiếng nhạc làm môi trường trộn lẫn được cuộc tình so le này. Nhưng trong những buổi ă, trên bãi biển, Hoa nhìn rõ sự cách biệt giữa hai người quá rộng.

Nhiều lần Hoa tự hỏi: “Đức có thực sự yêu mình hay chăng, và mình có thực sự đã yêu chàng trong nguyên vẹn ý nghĩa thực sự đã yêu càhng trong nguyên vẹn ý nghĩa chừ tình hay bởi một khát vọng nào đó?” Hoa không trả lời được. Nàng đang chìm đắm trong làn sóng hoang mang. Khi có, khi không. Nàng chỉ biết rằng dưới mắt nàng hiện nay, Đức là một trọn vẹn đáp ứng được niềm thoả đáng chưa từng có từ buổi Hoa hai mươi tuổi đến giờ.

TruyenViet.com. Nhìn lại đoạn đường đã qua, Hoa thấy đã thành công trong sự nghiệp tiền bạc, đời sống vật chất cho phép Hoa được thảnh thơi vui chơi trong những cuộc đu đưa tình ái với những chàng thanh niên măng trẻ. Nếu chỉ đơn giản có vậy như một cuộc mua bán đổi chác sòng phẳng thì đã đời biết bao nhiêu. Đàng này Hoa còn muốn cái khác nữa. Hoa muốn Đức phải là chồng mình, người chồng vẹn toàn cả tâm hồn lẫn thể xác. Hoa cực đoan đòi hỏi một điều quá khó trong cây thước so le tuổi đời bồ bịch. Chính điều này đã làm cho Hoa thường lên cơn nhức đầu trong nửa đêm về sáng.

Nhiều lần đi khám bệnh ở phòng mạnh bác sĩ chuyên khoa, Hoa dấu diếm tình trạng tinh thần yêu đương trên, điều này khiến cho vị bác sĩ phải xét lại về khả năng trị bệnh của ông ta. Khoa học quả nhiên đã bị Hoa lường gait một cách vô tình và người y sĩ tự nhiên lâm vào mê hồn trận thuốc men.

Hoa nhớ tới những toa thuốc nhức đầu gần 30 loại, thế mà cơn đau vẫn không giảm bớt, có lẽ chỉ loại thuốc nhuộm tóc là thứ thuốc mà Hoa cho là có hiệu nghiệm một phần nào. Mỗi lần Hoa nhuộm tóc giống như người ta uống thuốc đắng. Nó làm cho người ta lành bệnh nhưng không kém phần đau đớn. Nó làm cho Hoa thấy trẻ lại, nhưng cũng báo hiệu cho nàng biết đã sớm già. Ông trời nhiều khi cắc cớ thiệt. Muốn vá một chiếc áo rách, phải tìm cho ra lỗ thủng. Nhan sắc của Hoa đã ở thời kỳ mục nát. Lành đó, rách đó, nhiều khi sợi chỉ quá cứng còn làm te tua thêm bâu vai.

Kể cả loại thuốc KH3 cải lão hoàn sinh, Hoa đã uống cả chục hủ nhưng cái thanh xuân cũng không chịu ở lại với nàng. Người ta có thể sơn phết cái body của một chiếc xe đã cũ, nhưng bộ đồ lòng đã rỉ sét thì khó mà rebuild vẹn toàn được. Nếu có được đi chăng nữa thì phải vứt bỏ cái cũ thay bằng một thứ khác mới hơn. Hoa thấy bất lực, cho rằng con người mà cũng trị liệu theo kiểu này phải thay cả trái tim bộ thận, thì Hoa còn gì là Hoa nữa. Chưa kể đến hậu quả tai hại khác vì lòng tham lam măng trẻ, dùng thuốc tạp nhạp quá nhiều đã khiến Hoa bị sinh ra những chứng bệnh kỳ lạ khác. Hoa thường bứt rứt mỗi lần Đức ngồi nhìn nàng quá lâu. Mỗi lần Đức ngập ngừng gọi nàng bằng “Em” sau một giây chập chờn. Rõ ràng không có gì trơn tru trong cuộc tình so le này. Đứa con gái đầu lòng lai Ấn của Hoa sớm hiểu được tâm cảm của mẹ nên thường tọi Hoa bằng “chị” giữa đám đông. Vậy mà Hoa cũng chưa vừa lòng. Mặc cảm xưng hô giả đối xui cho Hoa sướng trong khoảng chốc nhưng đã gây cho nàng hổ thẹn dài lâu gây cho nàng thiệt thòi thêm với những vết nhăn ba đào trên vầng trán xồn xồn.

Đức lắc nhẹ xâu chì a khoá ra khỏi ổ. Chàng bước ra ngoài xe. Gió buổi sáng trở lạnh một cách lạ lùng. Đức đưa tay cài thêm nút áo cuối trên cổ, xâu chìa khoá cầm không chắc trong tay chợt rơi xuống đất. Đức nhặt lên và mắt chạm phải chữ H màu vàngđính cứng trên chùm xâu chìa khoá, vật kỷ niệm mà theo lệnh Hoa đã “chị thị” là Đức không được vứt bỏ nó. Đức tự dưng thấy mình lớn khôn dễ sợ. Cách đây không lâu, bạn bè vẫn thường gọi là Đức sữa”, “Đức nhí”, vậy mà bây giờ Đức đang cặp bồ với một gái xồn xồn có tiền, có của, có nhà, có cả cô con gái lớn bằng tuổi mình. Ngày xưa lịnh lạc của ông cù bà cụ, Đức vận cứ tìm mọi cách để thi hành sai trái hoặc tránh né, gỡ gạc. Nhưng với HOa, người tình lớn hơn chàng những 25 tuổi, Đức thường răm rắp tuân theo. Đức cảm thấy hứng thú khi nghe lời Hoa, khi Hoa cười tỏ vẻ hài lòng có được “cục cưng” rất biết vâng lời.

Nhiều khi Đức xét lại lòng mình, chàng bối rối không hiểu có phải Đức đã yêu Hoa với thứ tình yêu mẫu tử hay loại tình yêu thuần tuý gái trai. Chỉ biết khi xa Hoa, Đức buồn, Đức nhớ, khi gần Hoa, Đức rạo rực một cách lửa nóng dầu sôi. Trước mắt Đức, Hoa là một thứ than hồng hừng hực, cọng rơm ngây thơ bé bỏng tuổi đời gặp ngọn lửa già dặn của Hoa là muốt phựt lên thiêùâuđôt khoái cảm, cháy mãnh liệt không còn biết trời trăng mây nước gì cả.

Đức nhớ lần đầu tiên Hoa đưa Đức vào “động hoa vàng”, Đức khoái tỉ một cách thẫn thờ. Bài thơ tả cảnh thần tiên của ông thi sĩ Đại Đức Phạm Thiên Thư, “lên non tìm động hoa vàng” trở nên vô duyên vá chừng. Bởi “động hoa vàng” ở đây đối với Đức thiệt là ngọt ngào ướt át, còn “động hoa vàng” của ông thi sĩ họ Phạm thì tái tê sầu cảm. Đức ghi nhận hoài trong suốt đời chàng, nếu phải sống trong băng giá hoặc đoạ đầy trong địa ngục mà được một lần ở “động hoa vàng” với Hoa, Đức cũng chịu đánh đổi không suy tính.

Đức chỉ ngại nhất, trong mối tình so le này, mỗi lần đi phố với Hoa, mọi người chung quanh thường dòm ngó, dè bỉu, phê phán, có người gọi Hoa bằng chị, lại gọi Đức là cháu. Đức thầm khinh thường những người này, cho rằng đó là lũ ngu si không nhìn ra mối quan hệ mật thiết giữa hai người. Hoặc Đức nghĩ rằng: Họ cố tình làm so le thêm đôi đũa yêu đương của Hoa và chàng. Hoa cũng không vui gì trong những lúc này. Nàng thường tiếp chuyện rất nhanh với những người như thế. Cơ hồ nàng muốn trốn chạy những cuộc tiếp xúc vô hình ấy. Hoa có cảm tưởng bọn người này là một thứ đao phủ đang muốn chặt đứt sợi dây tơ hồng mà nàng đã dầy công se kết với Đức. “Có lẽ tụi nó ghen ghét thứ hạnh phúc của mình, chúng tìm hoài không gặp nên mỗi lần có dịp phá đám là bọn chúng ra tây.” Hoa nhủ thầm điều này như một an ủi biện chứng. “Thây kệ họ.” Hoa nhìn Đức nói bằng mắt lời trên. “Anh không nhớ sao, khi đã yêu rừng tàn núi lở.” Đôi mắt si dại của Hoa chiếu những tia thầm kín ấy vào Đức. Đối với Hoa, thiên hạ coi như số không, yêu là chấp nhận chỉ có hai, không có hai rưỡi. Đức thì trái lại, dù sao ngưỡng cửa cuộc đời đối với chàng chỉ mới bước vào vài nấc đầu. Đức thường nhìn trước ngó sau, bên trái bên phải . Đức chưa chai lì tới độ “pha” hết mọi cặp mắt dư luận, lơ hết mọi thái độ gai góc đang đâm vào trái tim non trẻ của chàng.

Đức xốc nhẹ xâu chìa khoá cho sạch bụi, cẩn thận hơn, Đức còn dùng vạt áo chùi cho bóng lại chữ H trên nền khóa. Từ ngày cặp bồ với Hoa, Đức khám phá ra người đàn bà này rất trẻ con. Hoa rất quan trọng những kỷ vật tặng cho người tình, dù nhỏ nhặt cỡ nào đi nữa, những gì Hoa trao tặng cho Đức, nàng muốn Đức phải giữ gìn một cách sùng kính. Hoa muốn Đức phải yêu quý những thứ đó như một phần nhỏ của thân thể nàng, một góc cạnh của trái tim ở tuổi hồi xuân. Có một lần Hoa nũng nịu oán trách một cô thợ làm móng tay đã cắt phạm nhầm nàng cái móng tay ngón nút. Hoa đã nói với chàng:
– Đức coi nè, cái ngón tay mà anh khen là mũm mĩm dễ thương hôm qua bị con mẹ Hằng làm hư hết phân nửa móng. Hoa cháncon mẹ đó quá chừng.

Những nũng nịu mân mê li ti này dạy cho Đức biết thêm: “Khi đã yêu, người ta trở thành trẻ con một cách kinh khủng.”

Tiếng sét ái tình có giá trị cho mọi lứa tuổi. Câu chuyện “ông giáo sư già yêu một cô giáo sồn sồn, không dám cầm tay bà ta trong suốt ba năm quen biết, đợi đến khi trời mưa, lợi dụng tính sợ tiếng sét lúc mưa làm bà ta giật mình ngã đại vào lòng ông, ông ta mới dám ôm bà ta cứng ngắc.”

Câu chuyện này Đức đã đọc ngày còn nhỏ và cho là vô lý, bây giờ nghiệm lại thấy tác giả viết đúng quá cỡ thợ mộc. Tiếng sét ngoài trời đã nổ cùng một lúc với tiếng sét trong lòng ông giáo sư già, và khiến hai người đã ôm nhau không do dự.

Hoa đối với Đức trong mối tình này, có khi cũng là một thứ sét. Đánh ngang đánh dọc, làm nháng lửa thiêu rụi mọi lo âu trong lòng chàng trai trẻ còn đương hăng tiết vị yêu đương, còn đương liều lĩnh muốn khám phá những nẻo đường chằng chị quấn cuộn trong lòng người phụ nữ già dặn nửa đời.

Đúng giờ hẹn, Đức chuan bị đến với Hoa, chàng ta không quên dẫn theo Tuấn. Tuấn có hỗn danh là “Tuấn ngựa”. Bởi cái điệu đi giựt giựt của Tuấn. Cộng thêm cái đầu lúc nào cũng gục gật phía trước. Hai chân Tuấn bung bung cao lúc chạy dường như con ngựa bị muỗi cắn. Theo giao kết giữa Đức và Tuấn thì hôm nay Đức sẽ giới thiệu Tuấn với Hồng, đứa con gái lớn của Hoa. Dự trù của Đức là nếu Tuấn xáp vô được với Hồng thì Đức có thêm một đồng minh thân thiện. Mỗi lần đi chơi cặp bốn với nhau, mối tình so le giữa Đức với Hoa nhờ cặp Hồng-Tuấn sẽ bớt chênh lệch hơn.

Hồng, con gái của Hoa đang tuổi còng sung sức đang muốn phiêu lưu tình ái với cái típ “nhí” như Tuấn. Tuấn rất nhiều hy vọng lọt vào cặp mắt cô gái nhí nhảnh tràn đầy nhựa sống này. Hơn nữa, nếu Tuấn cặp được với Hồng, là cái điều Hoa thích nhất, bởi vì giữa Đức, người tình của Hoa, và Hồng con gái cua nàng, đôi khi họ gần gũi nhau quá đáng. Hồng so với mẹ, nàng ta hơn cả mọi mặt, về tuổi tác cũng như sắc vóc. Sợ lúc nào đó Đức nổi lòng trắc ẩn “bợ” luôn đứa con gái thì kẹt cho Hoa quá. Chả lẽ hai mẹ con giành giựt nhau một thằng kép? Khi nghe Đức ngỏ lời giới thiệu Tuấn cho Hồng, Hoa hoan nghênh cả hai tay. Ho among sao Tuấn có đầy đủ khả năng để chinh phục thật nhanh đứa con gái của nàng. Tuấn “cõng” Hồng đi càng nhanh, Hoa càng khoẻ hơn, nàng không còn hồi hộp cái chuyện Đức sẽ “đớp” cả mẹ lẫn con.

Tuấn Ngựa đứng trước gương sới sới nhúm tóc trên đầu cho phùng thêm ra. Anh ta nheo mắt cười một mình có vẻ thoả chí. Theo sự giới thiệu hàm thụ của Đức, thì Hồng là một cô bé lai rất chịu chơi, chỉ ưa những típ thanh niên đẹp trai, mạnh khoẻ, có lối nói chuyện thật nổ. Từ chỗ đó, trước khi làm cái màn vô đề, Tuấn Ngựa phải ráng hoá trang và tập tành những điệu bộ cho đúng “gu” người đẹp. Đức thì trái lại, vì cặp bồ với Hoa sồn sồn, chàng ta lúc nào cũng phải sửa soạn cho mình trở thành một ông cụ non. Hai mươi hai tuổi, Đức phải ráng chững chạc từ lời ăn tiếng nói, dáng đi điệu đứng sao cho mình già hơn mười tuổi. Có vậy sự so le giữa Đức và Hoa sẽ ngắn hơn. Bây giờ lại sắp sửa giới thiệu thằng bạn cho đứa con gái của bồ, Đức tự dưng thấy mình lớn hơn thập bội. Đức lựa chiếc áo màu xám xậm, vừa héo úa vừa đứng đắn. So với bộ quần áo “oversize” của Tuấn Ngựa, Đức có vẻ đàn anh ghê lắm.

Đức tưởng tượng mai này khi Tuấn Ngựa đớp được Hồng, bốn người đi chơi chung với nhau, thiên hạ sẽ cầm nhầm lẫn lộn cặp này qua cặp kia, Đức cũng đỡ thẹn chung, thế nào Đức cũng cố gắng xen vào đứng gần Hồng để cho thiên hạ đừng dị nghị một thằng trẻ măng trẻ “lơn” bà già.

VN88

Viết một bình luận