VN88 VN88

Chúng ta hãy song kiếm ngọc bích đi – Truyện 18+

Nói xong, Bách Hoa cô nương nhanh nhẹn bước về phòng, còn Tả Lãnh Khương cũng chuẩn bị thu dọn đồ để về phòng ngủ. Nở trên môi nụ cười mãn nguyện, chàng không ngờ Bách Hoa cô nương lại đẹp đến thế. Được ân ái với người đẹp như vậy, dù chỉ một lần trong đời, cũng là quá hạnh phúc rồi. Bao năm trời luyện Ngọc Nữ Tâm Pháp cùng sư phụ, sáng làm tình, chiều làm tình, tối cũng làm tình, nhưng Tả Lãnh Khương vẫn không thấy đã như khi làm tình với Bách Hoa cô nương. Nghĩ đến đây, bất giác chàng lại mỉm cười một mình, tự nhủ trong lòng một ngày nào đó sẽ quay lại đây, tiếp tục vậy cuộc mây mưa với người đẹp Bách Hoa quán chủ.

Bước ra khỏi nhà tắm, Tả Lãnh Khương bước thong thả về phòng của mình. Vừa về tới cửa, chàng cảm thấy có ai đó đang rình rập quanh đây. Nhìn quanh chẳng thấy ai, Tả Lãnh Khương cảm thấy nghi ngại ” không lẽ sau khi làm tình xong, công lực của mình lại yếu đến độ nghe nhầm sao?” Mới nghĩ đến đó, Tả Lãnh Khương nghe thấy một làn gió mạnh ập đến, chàng nhanh chóng xoay người, dùng chiêu Đại Thử Né Miu, né hẳn sang một bên để tránh. Nhưng đã quá trể, chàng cảm thấy gân cốt đông cứng lại, không thể xoay trở thêm được nữa, chàng biết mình đã trúng đòn Lưu Vân Phất Huyệt, nhưng chưa biết ai ra tay. Một giọng nói trong trẻo cất lên:
– Ha ha ha, nửa đêm hai người ra đây làm tình. Saokhông vô nhà cho nó kín đáo.

Thì ra là Ngọc Diệm Dâm Bà, một người nổi tiếng dâm dục nhất Trung Nguyên, không hiểu sao hôm nay lại ở đây. Ngọc Diệm Dâm Bà luyện được một món võ công gọi là Dương Tinh Chưởng. Để luyện được món này, mỗi ngày bà ta bắt mười thanh niên khoẻ mạnh, điểm huyệt kích dâm làm cho họ mất hết lý trí, bao nhiêu sức lực mang ra hết để thỏa mãn nhu cầu tình dục của bà ta, trongkhi bà dùng tinh khí của những người này luyện Dương Tinh Chưởng. Lúc luyện công, bà nằm ngữa trên giường vận khí, trong khi lần lượt từng người leo lên người bà ta, dùng Quân Tử Kiếm của mình đâm vào Ngọc Động của bà ta thục lấy thục để cho đến khi sức tàn lực kiệt. Thế bà ta tung cho một chưởng văng xuống đất chết tươi, rồi đến người khác lại leo lên làm tiếp. Để luyện thành công môn chưởng pháp này, gần 3 ngàn thanh niên đã bỏ mạng. Và dù đã luyện thành công, hàng ngày Ngọc Diện Dâm Bà vẫn bắt thanh niên trai tráng để cho bà điều khí cũng như thoả mãn dục tính. Lọt vào tay bà ta coi như là mất mạng. Nghĩ đến đây, Tả Lãnh Khương cảm thấy lạnh toát toàn thân, trong khi Ngọc Diện Dâm Bà vẫn buông lời trêu ghẹo:
– Tả Lãnh Huynh, sao người muốn thoả mãn dục tình mà không đến tìm ta, ta sẽ làm cho ngươi lên đến tận cung trăng? Chắc ngươi chê ta xấu, hay là ta không đủ sức lực làm cho huynh thoả mãn? ha..ha..ha

Do luyên được Dương Tinh Chưởng, nên dù đã ngoài 50 tuổi, Ngọc Diện Dâm Bà trông trẻ đẹp như gái 18 tuổi, làn da trắng nõn lúc nào cũng toả mùi thơm quyến rũ, bộ ngực căng tròn nhô cao như hai ngọn núi, mười ngón tay như mười búp măng nõn nà. Chính vì vậy mà nhiều chàng đã lầm và mang mạng ra nộp cho bà ta. Tả Lãnh Khương quyết định phải thoát thân bằng mọi cách, chàng âm thầm vận Lưỡng Cực Chân Ngươn để giải huyệt. Lúc này, Ngọc Diện Dâm Bà cắp Tả Lãnh Khương vào nách như cắp một đứa trẻ, khinh công ra khỏi Bách Hoa quán, đến một bãi cỏ trống cách đó khoảng hai chục dặm. Dâm Bà không ngờ Tả Lãnh Khương đã giải được huyệt đạo nên không đề phòng, quăng chàng xuống đất, từ từ thoát y để chuẩn bị cuộc mây mưa. Tả Lãnh Khương vẫn giả như đang bị điểm huyệt, nằm hé mắt nhìn xem bà ta đang làm gì. Chàng trố mắt kinh ngạc suýt kêu thành tiếng. Chàng không ngờ Ngọc Diện Dâm bà lại đẹp hơn chàng nghĩ, thân thể bà trông như một tuyệt tác của Thượng Đế mà Bách Hoa cô nương không thể so sánh. Cặp nhũ hoa vừa to vừa chắc, nổi lên trên ngực như núi Thái Sơn. Cặp chân vừa trắng lại vừa thon, khép lại ở giữa là huyệt động được che đậy bởi một lớp lông đen tuyền. Tả Lãnh Khương như bị thôi miên, quên mất mình đang sắp bị người ta làm thịt, mãi đến khi Ngọc Diện Dâm Bà áp tới gần thì chàng mới sực tỉnh, vung tay tung một chưởng ngay giữa ngực làm Ngọc Diện Dâm Bà loạng choạng lùi ra xa. Chỉ cần bà ta lùi thêm ba bước nữa là rớt xuống Tuyệt Tình Cốc. Đã biết bao nhiêu người rớt xuống Tuyệt Tình Cốc này rồi mà chưa hề thấy ai trở lên. Cũng may là Tả Lãnh Khương chỉ kịp vận 5 thành công lực, chú nếu không thí Ngọc Diện Dâm Bà không tan xương nát thịt thì cũng rớt xuống vực. Dâm Bà ré lên:
– Khá khen cho ngươi, nếu ta mà không có Dương Tinh Chưởng hộ thân thì đã toi mạng rồi. Ta muốn đối xử tốt với ngươi, thế mà ngươi dám ra tay trước. Được thôi, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là Ngọc Diên Dâm Bà.

Nói dứt lời, Dâm Bà không câu nệ, vận ngay Dương Tinh chưởng tấn công Tả Lãnh Khương. Từ nơi Ngọc Động, một luồng khói trắng thoát ra và cuốn tới, lạnh lẽo như băng tuyết. Tả Lãnh Khương hữu chưởng vận Ngọc Nữ Tâm Pháp chuẩn bị chống đỡ, còn tả chưởng vận Lưỡng Cực Chân ngươn để hộ thân. Chàng quyết định vận hết công lực để chống đỡ, nhưng sao vận hoài mà cũng chỉ đạt được tám thành công lực. Chàng nhủ thầm:
– Chết cha! Có lẽ lúc nãy mình hao tổn quá nhiều chân khí cho Bách Hoa cô nương rồi, nên bây giờ hồi phục không kịp. Bây giờ biết làm sao mà chống đỡ đây?

Lúc này thì Dương Tinh Chưởng đã ập tới, người ta chỉ kịp nghe thấy một tiếng nổ chát chúa là thấy hai thân hình văng ra xa. Ngọc Diệm Dâm Bà cảm thấy tức thở, đứng vận khí để hồi phục chân khí, trong khi Tả lãnh Khương thì máu me đầy người, người chàng rũ xuống. Chàng liền ngồi ngay xuống vận Ngọc Nữ Tâm Pháp để chữa thương. Tuy nhiên, Ngọc Diện Dâm Bà không cho chàng thời gian để làm chuyện đó, bà nhanh chóng trườn tới, giở ngay Thái Âm Quỷ Trào chụp vào vai Tả Lãnh Khương lôi chàng đứng dậy, sau đó dùng Hấp Tinh Đại Pháp để rút chân khí của chàng. Tả Lãnh Khương cảm thấy chân khí trong người mình đang muốn chạy ra ngoài thì hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra, chàng nhanh chóng vận Lưỡng Cực Chân Ngươn để hộ thân. Nhưng than ôi, lực bất tòng tâm, chàng đâu có còn đủ chân khí mà chống đỡ chứ. Hấp Tinh Đại Pháp của Dâm Bà từ từ đi vào xương tuỷ của Tả Lãnh Khương, đi xuống chỗ Quân Tử Kiếm của chàng. Tức thì Quân Tử Kiếm của chàng từ từ ngóc đầu dậy, vươn vai đứng lên, càng ngày càng trở nên cứng hơn, cứng đến độ nó chọc thủng cái quần chàng đang mặc trên người mà hướng vào Ngọc Âm Động của Ngọc Diện Dâm Bà, rồi chàng không chịu được nữa, thấy người mình cứ bị hút về phía trước, bất ngờ người chàng đổ ập đến, Quân Tử Kiếm của chàng đâm thẳng vào trong Ngọc Âm, Động, và chân khí của chàng tuôn ra xối xã bên trong Thanh Cốc.

Xong xuôi, người chàng trở nên mềm nhũn, không còn chút sinh khí. Nếu không nhờ có Ngọc Nữ Tâm Pháp hộ thân thì chàng đã ra người thiên cổ rồi. Ngọc Diện Dâm Bà sau khi đã hút hết tinh khí của Tả Lãnh Khương, tưởng rằng chàng đã chết, nên tung một chưởng cho chàng rơi xuống Tuyệt Tình Cốc.

Hồi 3: Tuyệt Tình Cốc
Sa Tuyệt Tình cốc, nấm Linh Chi khỏi nạn
Tiểu anh hùng lãnh hội Thiết Tiên Ông

Nhắc lại hồi trước từ khi Ngọc Nữ Tâm Kinh tái xuất giang hồ và ba vị phu nhân của ba bang phái Thần Quyền Môn, Hải Sa, và Cự Kình Bang đột nhiên mất tích làm chấn động cả võ lâm thì Tả Lãnh Khương cũng bị ép buột phải bôn tẩu đây đó để do la tin tức vì thế bọn hắc đạo hay tin nên tìm giết chàng để đoạt tâm pháp Ngọc Nữ. Sau bao tháng dò la tin tức không có kết quả chàng chán nản quyết trở về nơi chốn cũ để tương ngộ cùng sư phụ ở Nam Châu sẵn để bế quan luyện tiếp Ngọc Nữ Tâm Kinh mà thành quả chưa được như ý chàng muốn. Đi tới đâu chàng đều nghe bàn tán xôn xao về Ngọc Nữ Tâm Kinh tái xuất giang hồ. Võ lâm đang yên ấm mấy chục năm qua bỗng nay sôi động bởi có ai mà không nghe qua Ngọc Nữ Tâm Kinh là loại võ công độc môn của phái cổ mộ được Tiểu Long Nữ và Dương Quá phát huy ở mức tối cao. “Trịnh giá tề Khu” của Kim Luân Pháp Vương đã từng bại với Ngọc Nữ Kiếm Pháp là vì thế.!

Khi đi ngang qua Bách Hoa Quán Tả Lãnh Khương chợt động lộng với Bách Hoa Quán Chủ nên cầm lòng không đậu mà làm phép giao với nàng. Cuối cùng thì bị Ngọc Diệm Dâm Bà dùng Dương Tinh Chưởng để thu thập chàng tại đỉnh tuyệt tình cốc. Lúc này Tả Lãnh Khương bị Ngọc Diện Dâm Bà chưởng cho một chưởng thật mạnh ở ngực thì cảm thấy đau nhói. Chàng loạn choạng lui vài bước thì mới hay là mình đang sắp rớt xuống vực. Tiếng sỏi đá rệu rạo rơi rớt xuống vách núi làm cho chàng khiếp đảm. Đưa tay lên ngực điểm vào huệt Đản trung để chặn cơn đau hòng để chữa thương đang lan tràn khắp châu thân. Chàng dùng “Thiên Cân Trụy” xuống mã bộ để bám chặt vào mặt đất. Tiếng đất cát và da thịt ở bàn chân lào xào ở độ ma sát rất cao. Chàng vừa kịp đứng vững thì Ngọc Diệm Dâm Bà tung thêm một loạt chưởng liên hoàn trong pho Thái Âm Quỷ Trảo của bà ra nhắm ngay huyệt đạo ở bụng của chàng mà đánh tới. Năm tiếng nổ lớn “Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm” vang lên. Chàng định nghiêng người tránh né nhưng đã quá muộn rồi ! Chàng né được chưởng này nhưng không kịp né được chưởng khác. Chưởng pháp thứ năm của Ngọc Diệm Dâm Bà nhanh như chim cắt xé gió bay tới. Chàng biết là không thể tránh né chưởng lực nhanh như sao sa nên chỉ còn biết vận khí đề tức lên khắp tám đại huyệt đạo để kéo hết nội lực ra chống đỡ. Một tiếng “bình” vang lên . Chàng bị đẩy văng xa bảy trượng về phía vực thẳm. Thân bay lơ lửng trên không, chàng thấy đau như nhát búa bổ vào ngực. Một luồng dịch khí nóng buốt lan tràn khắp châu thân. Cùng lúc đó Ngọc Nữ Nội Công tâm pháp bỗng tỏa ra một luồng khí lạnh lan tràn khắp thân thể để hộ thân. Trước khi rớt xuống vực chàng kịp thời tung tay phải một chưởng bài sơn đảo hải nhằm ngay đầu của bà nơi huyệt Thái Dương mà đánh tới. Vì bị bất thần tập kích nên bà chỉ kịp xoay lưng tránh né. Một kình lực lạnh buốt như tảng băng lớn đấm vào lưng của bà làm cho bà la lớn “ái chà” một tiếng lộn nhào xuống đất ói ra máu mà miệng thốt lên rằng, “Tiểu tử nội lực không vừa, tinh khí đã cạn mà vẫn còn chân khí để xuất chưởng, khá khen!”. Bà lồm cồm ngồi dậy, vớ lấy đóng áo quần vứt bừa bãi vừa mặc vội vào vừa đề khí để vận công chống lại hàn khí đang ngấm vào lưng. Vì nội lực của bà cao thâm nên chẳng mấy chốc da thịt của bà từ trắng xanh trở nên hồng hào. Bà bước tới vách đá để nhìn xuống vực thẳm thì thấy một màu đen ngòm phía bên dưới. Bà ném một hòn đá xuống và đưa tay lắng nghe. Không một âm thanh nào vang lên chứng tỏ vực thẳm này sâu hung húc. Do thế Ngọc Diệm Dâm Bà tin rằng Tả Lãnh Khương rớt xuống vực thẳm thì không thịt nát thì cũng xương tan.

Nói về Tả Lãnh Khương khi bị một chưởng ngay giữa ngực văng xa ra bảy trượng và bắt đầu rơi như xuống như thác đổ. Lúc này chàng chỉ thấy toàn thân tê nhói. Hai mắt mờ trong sương khói. Chàng cố định thần để định rõ phương hướng rơi nhưng tốc độ rơi quá nhanh làm chàng trong chốc lát không phân rõ được đâu là vách đá để bám vào. Cộng thêm xuống càng sâu, vực càng thâm thẩm đen tối. Hàn khí mờ ảo từ dưới vực thẳm xông lên lạnh buốt trong xương. Chàng dùng các chiêu thức trong Ngọc Nữ Kiếm Pháp ra để bắt lấy các nhánh cây mọc trên vách đá. Nhưng vì thương thế quá nặng nên khi tay chàng chạm vào cành cây thì không còn sức bám lấy. Phần còn lại vì những cành cây yếu ớt không chịu nổi sức nặng của chàng nên gảy lìa từng khúc. Tiếng kêu “rắc rắc” vang lên mỗi khi chàng lướt qua những nhánh cây khô dễ gãy. Cũng vì thế mà những cây nhọn mọc quanh sườn núi đâm túi bụi vào người của chàng rát buốt.

Chàng rơi không biết bao lâu và bao xa, thì cuối cùng một tiếng “bịt” của thịt da chạm vào một vật gì mềm nhũn thì chàng nằm lịm ra đó. Khi chàng tỉnh lại thì không biết đã hôn mê mấy ngày mấy đêm rồi. Thấy toàn thân tê cóng. Ngực thì đau nhói. Chàng cố định thần nhập định để dùng “thiên nhãn thông” tỏ tường nơi chốn chung quanh. Mới hay là chàng rớt lên một cái đầm lầy. Thật là một điều may mắn cho chàng ! Chàng quờ quạt đôi tay trước mặt tìm kiếm bất cứ vật gì để níu lấy. Chàng chạm vào một cành cây mọc ra từ vách đá và ra sức kéo thân người lên. Chàng bỗng thấy thân thể rã rời không còn chút sức lực nào ở hai cánh tay. Bụng đói cồn cào, đầu đau như búa bổ đoán chừng đã nằm ngất ở đây có hơn mười ngày. Bước lên một tảng đá cao, chàng quờ quạng vói tay vuốt dọc theo những nhánh cây để kiếm mấy trái cây và nấm mọc quanh đó. Cầm một nấm trong tay chàng nhét ngốn vào miệng. Trong bóng đen mù mịt chàng không biết là chàng ăn trái nấm gì, độc hay không độc. Mặc kệ, bụng quá đói chàng không thể nào nhịn được nữa. Vừa nếm vào, chàng thấy quả có vị chua, ăn hết trái thì thấy cổ họng có vị chát giống như là táo. Hà hơi vào tay để ngửi thì thấy có một mùi thoang thoảng thơm ngát. Chàng tiếp tục vớ vét nấm ở dưới đất và nhét vào mồm và ăn không biết là bao nhiêu nữa, khi cảm thấy bụng mình căng cứng thì chàng nằm vật ra mỏm đá đễ dưỡng khí. Chàng không biết rằng vừa rồi chàng ăn nhằm nấm Linh chi là một lại nấm quý. Bởi thế khi chàng nuốt vào bụng và ra sức đề khí thì thấy một luồng hơi nóng từ trong bụng xông ra, toàn thân cảm thấy khoan khoái, tinh thần phấn chấn lạ thường.Vết thương trên ngực dường như muốn khỏi hẳn. Chàng ngồi xụp xuống mỏm đá đầy rong rêu còn ướt mem, xếp bằng tròn thở ra và niệm lại Ngọc Nữ Khẩu Quyết để chữa thương.

Khí trong người chàng lại rạo rực dâng tràn như có trăm ngàn thau nước mát đổ vào giếng khô. Một luồng khí lạnh chạy từ huyệt Thần đạo ở lưng chạy ngược lên đến các huyệt Thiên Trụ và Hoàn Khiêu từ đó tỏ ra các đốc mạnh. Làn hơi mát mẻ làm cho chàng thấy khoan khoái vô cùng. Được nữa canh giờ nội thương trong người của chàng đã khỏi hẳn, chẳng những thế nội lực có phần gia tăng, chàng không hiểu là tại sao và cứ ngỡ là giao hợp với Ngọc Diệm Dâm Bà làm cho chàng nội lực gia tăng. Ngoại thương do cành cây cào quét đối với chàng lúc bấy giờ như liễu phất phơ dưới gió, chẳng nhằm nhò gì !

Chàng bắt đầu lần bước men đầm lầy tay lần mò theo vách đá để đi sâu vào một cái hang động tối đen ngòm. Sình lầy lún quá đầu gối của chàng đã không làm cho chàng chậm bước. Giở thuật phi hành chàng rảo bước trên mặt sình như trên bộ. Đi được chừng nữa dặm, chàng bỗng nghe tiếng rên la của ai đó trong âm động đen tối. Chàng cố dùng “thiên nhĩ thông” để phán đoán tiếng rên đó phát ra từ đâu. Chàng nhận định ra tiếng rên đó là của một người đàn ông trạc tuổi trung niên, hơi thở yếu ớt phát ra từ sau vách đá. Chàng lần theo tiếng rên đó để bước tới. Khi chàng thò đầu qua vách đá để xem xét thì mới thấy một tấm vải bào màu lam bao trùm một thân thể ốm tong. Chàng cẩn thận bước tới gần vô tình dẫm phải một vật gì mềm mềm, chàng giật mình nhảy phóc lên mỏm đá căng mắt quan sát thì mới hay chàng dẫm lên cái xác của con cá sấu. Nó phơi cái bụng trắng phau lên hướng mặt của chàng. Hai mắt nó bị lồi ra chắc là bị một chưởng ngay đỉnh thái dương nên chết tốt ! Chàng dùng Thiên Nhãn thông để nhìn lại vị tiền bối mặc áo lam bào đang bò lết rên rĩ. Hóa ra một vị đạo sĩ râu tóc bạc phơ, trông giống như một vị Tiên ông. Chàng để ý phía dưới vết thương ngay giữa đùi ông thì thấy máu tuôn ra rĩ rã, phần lớn đã khô. Chàng đoán rằng vị tiền bối này chắc đã giao tranh với con sấu này bởi xung quanh sình lầy vung vảy khắp nơi mô tả một cảnh ác chiến. Chàng bỗng lên tiếng:

– Tiền bối, người thấy sao hả ?

Chỉ có tiếng rên rĩ rả phát ra từ cổ họng của vị tiền bối. Chàng phóng thân mình tới trước mặt của người đó rồi đưa bàn tay ông ta lên để bắt mạch. Nhịp mạch yếu ớt ! Máu mất quá nhiều ! Chàng đỡ ông ta dậy rồi điểm vào huyệt Bách Hội trên đầu của lão cho tỉnh lại. Rồi điểm huyệt đạo ở bên đùi để cầm máu. Sau đó chàng dùng hai bàn tay đặt lên lưng của ông để truyền nội lực trong mình qua. Nếu không nhờ chàng ăn nhằm phải nấm Linh chi thì sức lực của chàng không hồi phục mau như thế để mà chữa thương cho ông. Khi bàn tay của chàng vừa áp lên lưng của ông thì một luồng nội lực như trường giang trôi mãi không ngừng lan tràn qua khắp các nhậm đốc nhị mạch của vị tiền bối kia làm cho khói bốc qua đỉnh đầu. Không đầy nữa canh giờ thì ông ta đã mở mắt ra và nói chuyện được :

– Xin ngàn lần đa tạ các hạ đã ra tay cứu giúp ! bần đạo nguyện ghi nhớ suốt đời Chẳng hay các hạ từ đâu mà lọt vào nơi này.

– Khách sáo, khách sáo. Giang hồ tứ hải giai huynh đệ, gặp chuyện không may giúp một tay là cái nghĩa cử của đấng trượng phu, ông tất hà phải tri ơn.

Nghe giọng nói thanh âm trong trẻo của chàng, vị đạo sĩ áo lam quay lại trả lời rằng:

Hóa ra là các hạ là một trang thiếu niên. Nội lực của các hạ hiếm có trong giới võ lâm Thiếu niên mà được như thế, ta khó đoán được tương lai rực rỡ đang chờ đoán các hạ.

Chàng nói tiếp:
– Nơi đây là đâu thế ?, vãn bối chỉ biết là rơi từ trên đỉnh Tuyệt tình Cốc rớt xuống đây. May thay mạng đã bất vong.

VN88

Viết một bình luận