Cua kềnh giục:
-Song em thấy là sao?
-Dạ! Không được vui như trước. Chả là vắng cảnh vui chơi rộn ràng của các bạn nhà mương rói.
-ồ ! Họ đã sang ngang dự hội thủy tộc bên bờ kia rồi! Họ được gặp cha mẹ sung sướng biết chừng nào!
Chiên con tỏ ra hứng thú:
-Hội thủy tộc ạ! Anh đưa các bạn sang bên đó mới về sao?
-Phải! – Cua kềnh vẻ tự hào nói.
-Hèn nào, em có thấy anh hàng ngày dùng càng dìu họ sang sông găp mẹ và vui hội thì còn gì bằng!
Cua kềnh bắt luôn vào:
-Hôm vừa rồi, anh có gặp ông bà cha mẹ cô bác anh em nhà chiên ở cả bên đó. Nhưng chưa rõ mẹ chiên tên gì và dáng vẻ người ra sao?
Chiên con cười khúc khích:
-Anh biết mẹ em sao được. Em cũng chưa biết rõ mẹ em đâu. Nhưng em vẫn thường nghe được lời mẹ em nói thì sẽ nhận ra thôi.
Chiên con vừa thấy nóng tai. Đã nghe như mẹ bảo thầm:”cảnh giác tên cua kềnh xảo quyệt”.
Cua kềnh nói:
-Làm sao thế hả em? Nghĩ gì mà đỏ tai thế kia?
-Không ạ! Em nhớ mẹ em sinh em cách đây một tháng ở đầu nguồn.
Cua kềnh bắt lấy ngay:
-Thế thì đúng rồi! Anh có gặp mẹ chiên, người gầy xanh như vừa mới sinh đẻ xong. Giờ bà đang an dưỡng nghỉ ngơi ở trung tâm sức khỏe thủy cung trong một lâu đài dát ngọc lưu li. Bà có nói vừa ra cữ mà. Khi trứng nở hết, các con sống tự lập, thì bà về đây.
-Cũng có thể như thế lắm.
-Em có muốn gặp mẹ không?
-Dạ! Nhưng mẹ em chưa cho phép và cũng chưa đủ sức để vượt sang sông.
-Ồ! Bé chiên dũng cảm của anh! Lo gì việc mọn đó nhỉ. Mẹ em chưa cho phép là chờ cho em lớn đủ sức thì gặp tìm mẹ ở đại dương. Còn bây giờ mà gặp thì mẹ em rất vui. Nếu tin anh thì anh sẽ giúp em sang sông tìm mẹ vô tư.
-Dạ! Cảm ơn anh. Sợ phiền anh lắm!
-Chẳng có gì đáng phiền em à! Họ nhà anh có tài bò ngang dòng chảy. Em đã biết đấy!
-Dạ!Thế thì em lấy gì để đền ơn anh được?
Cua kềnh nói:
-Loài người có câu:”Giúp đời chẳng vụ tiếng danh, chẳng cần của lợi, chẳng ganh ghẻ tài”. Em khỏi lo ơn với huệ làm gì. Không tin, em cứ việc đánh vô tuyến viễn cảm cho mẹ rõ, mẹ sẽ cứu em khi gặp nạn. Nếu mà có bụng lừa hại em thì trời chu đất diệt. Chưa biết chừng mẹ em đang chờ ở ngoài kia, lao đến xé xác anh mà cứu em đấy chứ.
-Dạ! Em mà đánh tín hiệu vô tuyến cho mẹ biết thì mẹ không cho phép em đi đâu.
-Thế thì em chưa nên làm vội. Nếu em đồng ý đi thì như thế mới có niềm vui bất ngờ làm món quà lớn cho mẹ và họ hàng thủy tộc. Nghe cũng hay hay, chiên con nhận lời hào hiệp của anh cua kềnh. Cũng như mương rói, chiên con nằm gọn trong khe càng cua cặp vững mà ra đi. Vừa ra đến chỗ dòng chảy mạnh, cua kềnh nghĩ: “Tao sẽ ăn gỏi thằng nhãi con tinh khôn này.” Bỗng nghe ở trên càng, chiên con nhắc nhở:
-Anh giữ được lời hứa còn lâu nữa không? Em nói trước để anh đỡ buồn. Anh ăn gỏi em mà thiếu lá vón vén chua chát hoặc lá đinh lăng thì anh lâm bệnh đường ruột chết ngay. Chẳng giấu gì anh họ nhà em có cái mật độc lắm. Khi răng càng của anh sẽ chạm làm em đau thì dòng điện sinh học của em đã làm anh rụng đôi càng rồi. Chưa kể người họ hàng nhà em đang hộ vệ đâu đây. Nhận được tín hiệu cấp cứu, họ sẽ lao tới trong nháy mắt .Và anh sẽ làm mồi ngon cho họ. Như vậy là cái trò chơi này của anh đã nhàm rồi. Em thuộc loài cá vượt đại dương đi vòng quanh thế giới, không ngờ nghệch như đàn mương rói đâu. Em còn hai cái ngạnh này nữa. Đó là vũ khí hộ mệnh bẩm sinh, sẵn sàng đánh bất kì kẻ thù nào dù mạnh đến đâu. Em chỉ cần gẩy nhẹ vào huyệt tử của kẻ thù với liều nhỏ độc tố là chết ngay.Thôi anh ạ! Giải trí với anh cái trò chơi mạo hiểm một tí xem sao. Chứ mẹ em đang giục phải quay lại bờ. Không thì anh phải đền tội cho bầy mương rói.
Cua kềnh sợ quá! Cái mai tự nhiên đỏ lên rồi chuyển màu xám như chàm đổ, nó buộc lùi ngang vào bờ vũng xoáy. Rồi từ từ nhả cặp càng lớn ra cho chiên con đi kiếm ăn tự do. Đôi mắt có cuống của cua kềnh thô lố nhìn theo thấy chiên con quay đầu lại mà như đầu con cá chiên khổng lồ há mồm đớp mình.Tám cẳng hai càng tự nhiên bủn rủn cả ra. Một làn sóng nhẹ của thủy thần lay động làm rụng mất đôi càng cua như bị tước mất vũ khí.
Từ hôm đó, anh kềnh cua ốm nặng, mọp mẹp cả mai, dễ búng ra sữa trắng mà người ta vẫn gọi là cua bấy. Anh cứ nằm thu lu trong hang. Rồi một hôm làn sóng trong hang đẩy ra lật vỏ ngoài bỏ đi, hai càng mới mọc ra. Ngọn nước rủ rê cua kềnh tập bò, tập giơ càng cặp cỏ nát, tập ăn…
Mùa thu mới lại về. Trong vũng xoáy dòng sông mương rói ở đâu lại tới lao xao mặt nước. Chú chiên con đã lớn lên một chút lui về vùng cửa sông nước lợ để rèn luyện chuẩn bị vượt đại dương. Kế tiếp thế hệ chú chiên con ấy, vũng xoáy lại tiếp đón lứa chiên con mới nở vừa về. Chúng quây quần xung quanh nghe bác cá ngạnh kể chuyện cũ của anh cua kềnh. Thỉnh thoảng cụ ba ba nổi lên mặt nước thở khí trời. Rồi lại hụp xuống đáy sâu ngồi quan sát suy ngẫm. Dòng chảy cứ ngày qua tháng lại, vòng ra vòng vào, xoáy mãi xoáy mãi, lững lững lờ lờ một câu hỏi lớn: Cua kềnh đã lột xác rồi chăng?
(Truyện ngắn cực hay tại Truyendammy.vip)