VN88 VN88

Chàng trai lái xe đáng mến – Truyện 18+

Tim tôi đập thình thịch muốn rơi ra ngoài. Bạn gái người này đã bỏ anh chàng, thế là anh chàng tới đây và giờ đang ngồi với tôi ở bàn ăn này, cùng tôi trò chuyện.

Chẳng nghĩ ngợi gì khác, tôi vỗ vai người đàn ông, an ủi :

“Rồi anh sẽ tìm cho mình một người khác. Một người xứng đáng với tình yêu của anh”.

Người đàn ông lại liếc nhìn tôi, lần này tôi thấy trong ánh mắt ấy bừng lên tia hy vọng.

“Anh nghĩ vậy thật sao ?”.

Tôi gật đầu. Người đàn ông nghiêng người chăm chú nhìn tôi. Sau đó, người đàn ông sầm mặt tỏ vẻ giận dữ, quay mặt nơi khác.

Tôi ngạc nhiên và hỏi xem có chuyện gì, nhưng người đàn ông cứ lắc đầu và dợm đứng dậy.

Một lần nữa tôi quàng tay lên vai người đàn ông vỗ về, lần này người đàn ông không tỏ ra khó chịu. Tôi lại hỏi vì sao anh chàng có thái độ như thế, người đàn ông trả lời với giọng nói vẫn còn run.

“Anh làm tôi nhớ tới anh ấy”.

Anh làm tôi nhớ tới anh ấy. “Anh ấy” ư ?

Những từ này cứ u u trong đầu và tôi không thể gạt bỏ ra ngoài được.

Người đàn ông còn khá lúng túng và đẩy tay tôi ra. Người này lẩm bẩm gì đó, sau đó bảo người giúp việc dọn bàn, hấp tấp nói lời chúc ngủ ngon rồi lĩnh đi mất.

Tôi ngồi ở đó ngơ ngác còn chưa hiểu chuyện gì… cái cảm giác lúc chạm vào người đàn ông và nghe những lời tâm sự người ấy khiến con cặc tôi ngọ ngoạy trong quần.

Đã gần nửa đêm, tôi vẫn còn thao thức. Đôi mắt buồn rười rượi của Malcolm, giọng nói nhẹ nhàng gần như tuyệt vọng. Tất cả những thứ ấy làm tôi khó ngủ.

Tôi cứ trở mình lăn qua lăn lại, không thể tìm được một giấc ngủ bình yên

Hẳn là không còn ai đi lại bên ngoài nên tôi quyết định thả bộ một lát, hy vọng sau thời gian ấy, tôi có thể tìm được một giấc ngủ yên.

Đêm trăng tròn vằng vặc một màu sáng trắng mát dịu trong khi tôi lững thững ra đường. Đi bộ gần một giờ thì tôi quay về khách sạn. Nhưng trong đầu tôi vẫn còn những ý nghĩ lởn vởn, giống như con mèo cứ đuổi theo cái đuôi của chính mình.

Malcolm… thật đẹp trai. Thật hấp dẫn.

Và chính xác là loại đàn ông có thể gây ra nhiều chuyện phiền phức cho bạn. Một thứ phiền phức làm cho bạn chỉ muốn ở lại đây mãi mà không muốn lên đường… hoặc ít nhất là mỗi tuần phải quay về một lần chứ không phải mỗi tháng một lần.

Tôi định tìm nước uống để trong xe tải rồi quay về lối đậu xe, nhưng thình lình tôi nghe có tiếng động. Trời đêm tĩnh mịch vì thế tôi có thể nghe rõ mồn một. Đó là tiếng cót két phát ra từ chiếc xích đu. Tò mò, tôi lần theo tiếng động cho tới lúc đến một góc khách sạn.

Anh chàng đang đu đưa dưới ánh trăng.

Malcolm.

Dáng người thật tuyệt mỹ. Người đàn ông dường như bất ngờ trước sự xuất hiện của tôi, anh chàng ngẫng đầu lên nhìn vào mắt tôi. Tôi nuốt nước bọt thật khó khăn, cảnh trước mắt dường như không phải là sự thật. Với vẻ duyên dáng uyển chuyển của loài mèo, người đàn ông rời chiếc xích đu bước đến bên tôi. Lúc này đôi mắt hầu như một màu đen huyền, anh chàng đưa tay rờ rẫm gương mặt tôi. Giọng nói xúc động, hơi khản đặc :

“Em chỉ muốn quên anh ấy”.

Và…. anh chàng hôn tôi. Anh chàng ép đôi môi lên môi tôi khao khát.

Tôi đã thất bại. Tôi hoàn toàn không còn cơ hội để thoát khỏi vòng tay phiền toái của người đàn ông này. Và tôi cũng không muốn điều đó. Đôi mắt sầu thảm của người đàn ông đã quanh quẫn trong tôi suốt đêm và bây giờ tôi đã có anh chàng trong vòng tay của mình. Làm sao có thể từ chối người này khi mà cả hai chúng tôi đều mong đợi nhau, đều ham muốn và cần có nhau. Một sự thèm khát hừng hực.

Vì thế tôi hôn chàng trai với tất cả nỗi đam mê và khao khát. Tôi chìm đắm trong nụ hôn, ôm chặt tấm thân thon nhỏ sát vào người và hôn cuồng nhiệt.

Lúc buông ra, cả hai đều suýt nín thở và người nào cũng nứng cả. Anh chàng không hề rời mắt khỏi tôi lúc hai chúng tôi quay về phòng, phòng ngủ của tôi.

Tay tôi run run, tra mãi mà chiếc chìa không tài nào vào ổ khóa được, anh chàng mỉm cười. Trời ơi, chắc bạn cũng hiểu, tôi đâu còn như bọn trai trẻ. Có một người đàn ông tuyệt vời như Malcolm thèm muốn đối với tôi chẳng phải là một chuyện bình thường, không run tay mới là chuyện lạ. Malcolm lấy chìa khóa từ tay tôi và mở cửa phòng. Khi cánh cửa khép lại phía sau, Malcolm đẩy tôi bật ngữa tôi ra giường, hấp tấp cởi quần áo nhanh như chớp và đè lên người tôi.

VN88

Viết một bình luận