Cụ lỏn tỏn ra về, chả thèm nhìn đến cái Ni còn nằm lại nơi sân đình với cái lồn tê dại. Cụ lảo đảo bước như người say rượu, có bao nhiêu tinh khí thì đã trút hết vào lồn con bé rồi, còn sức đâu mà bước mạnh chân.
Cụ về nhà trời trưa trầy trưa trật. Đầu óc bung bung, tai ù, mắt quáng, lưng đau ê như bị đấm. Định lăn vật vào giường đánh một giấc, bỏ luôn buổi cơm trưa, cho lại sức, thì cụ nghe tiếng uỳnh uỵch như ai đang đấu vật.
Cụ tưởng là trộm vào nhà và đang đánh nhau với cố ông. Cụ vớ cái cào, lăm lăm trong tay vào giúp cố. Nhưng rón rén vào buồng, cụ mới tá hỏa tam tinh. Rõ mồn một cố ông đang cưỡi trên mình cô bà đâm giúi thùi thụi.
Chết bỏ bu rồi, thì ra hai cố đang ăn la xiết bữa trưa. Cụ muốn thoát ra, nhưng hai chân quíu lại. Lúc này thì hai đùi cố bà đang cong vòng ở trên không, đít giở cao lên láng lẫy, còn cố ông thì đang lổm xổm bơm dầu.
Cố ông thở phì phọp, hai tay chống xuống phản, đít nhấn ra phan. Cố bà ê a như đang lẩy thơ ông ổng. Mồ hôi mồ kê cố ông vã như tắm, còn cố bà thì vẫn đủng đỉnh đưa đò. Hai bàn tay to mộng như chuối mắn của cố ông đang vầy vò cặp vú cố bà, vừa huých, cố ông vừa thổn thển: này muốn chết, ông cho mày chết. Kẻo lúc nào cũng đòi, bực bỏ cha.
Nói rồi, cố ông vít ngực cố bà mà đâm ở háng như người vắt giẻ và đâm chuột. Cụ thấy đau lòng thương đấng sinh thành vô ngần. Tuy gương mặt cố bà không nhăn nhó méo xêch đi, song biết đâu cố ông giúi mạnh quá, cố bà có sao thì chết dở.
Nên bỗng dưng cụ khóc toáng lên. Cụ van vỉ cố ông: con lạy bố, xin tha cho mẹ con. Cố ông đang bơm sụt sụt, nghe léo nhéo thằng con, bực mình quát cật lực: mày có cút bố mày đi chỗ khác để ông làm ăn, hay là mày muốn ông giập nát mẹ mày. Đồ bú cặc, đéo biết ất giáp gì cả, ngu như con buồi tao.
Cố bà vốn thương con, nên cũng góp gom lời vào: không sao đâu con, bố giúp mẹ cạo gió, chứ có hành hạ gì mẹ đâu mà con khóc. Vừa nói, cố bà vừa xua tay như quạt, giục hối cụ quay ra: ra ngoài chơi đi, một lát xong, mẹ ra ngay.
Đến lúc này cụ mới vỡ lẽ là hai cố toa rập đuổi cụ chạy chơi để hai cố chiều chuộng nhau. Hèn gì, một cũng xua cụ đi nhanh, hai cũng xua cụ đi nhanh, dễ dãi, chứ không eo xèo như lúc khác.
Cụ thấy điên cái đầu. Người lớn có lắm trò thật chẳng ai hiểu nổi. Lúc xin rã lưỡi được đi chơi, nằng nặc chẳng cho; lúc chả xin thì lại thiếu điều ẩn vào lưng đuổi đi cho chóng. Dạo ấy, sao mà cụ ngu táo tợn. Biết địt gái rồi mà vẫn ngây thơ, nhìn thấy bố mẹ gần nhau mà nghĩ là bà bị ông nện.
Chả trách bây giờ thằng cún cũng ngu tàng trời. Nó ngơ ngơ như mặt lồn thiếu cặc, buồi thì thèm mà cố ra vẻ ngác ngơ. Cụ chửi nó nào có khác gì đàn hặc cụ, chả hiểu trong đầu nó tính toán mô tê gì, chứ trông cái ngữ im ỉm bề ngoài của nó, chưa chừng nó tẩm ngẩm tầm ngầm dám đấm chết voi lắm.
Bỗng dưng cụ thấy thương thằng nhóc. Tội nghiệp, mẹ nó mất sớm nên nó thiếu cái vú để sờ, nay nó lớn càng thèm bóp tợn. Đến cụ mà chừng một hai ngày không được bóp vú cũng thấy đầu óc mụ đi. Phương chi là thằng trai mới lớn.
Cụ biết rành là đêm nào cu cậu chẳng ngỏng buồi lên vì nghĩ bậy. Trò chưa được địt thì đã đành, còn ngo ngoe đút buồi vào lỗ lồn rồi là y như người nghiện đang thiếu thuốc. Bây giờ mà cụ tóm được con bé nào, tụt quần con nhãi ra nhứ nhứ trước mặt nó, thằng bé mà làm nghiêm được, cụ quyết đi đầu xuống đất.
Nghĩ vậy, nên bỗng cụ ôn tồn bảo với con: tao chửi để mày sáng mắt ra, chứ không phải tao ghét bỏ mày. Để rồi mai kia tao lại cho mày đi bận nữa, mẹ, tha hồ mà bóp vú, xoa lồn rồi lầm cho ngon lành con nhé.
Thằng cún ngạc nhiên khi nghe cụ tỉ tê. Nó tròn xoe mắt, không tin là bố vui đến thế. Mặt nó rạng lên, hai đồng tử nhấp nháy như sao xẹt. Cụ ông lại tưởng con nghe đến lồn đã nẩy cơn nứng nên đủng đỉnh cười: sư bố anh, mới nghe nói đến đàn bà, mắt đã sáng bừng, trông hay chửa.
Nói xong, cả hai bố con ngặt nghẽo cười.
Bỗng dưng thấy bố ngọt ngào và tỉ tê tâm sự với mình, Cún ta cảm động nghệt cả mặt. Nó chưa tin là cụ ông lại dễ dãi quá thể với nó như thế. Đoán được ý con, cụ chêm thêm vào để con rõ ý cụ hơn: thày nói thật đấy. Con trai con nứa ai thấy lồn đàn bà mà mặt chẳng chảy dài. Bố hứa với mày, mai bố lại dắt mày đi địt. Lần này thì mày thích con đĩ vú to lồn rộng, hay chọn thứ mới nhu nhú quả cau và lồn còn nhẵn thin, hả con.
Cún ta sướng bỏ bu, song vờ “ em chả “: thày chọn gái nào cho con cũng được. Thày có kinh nghiệm hơn, thày nhìn được là con nhìn được. Bố sướng híp cả mắt lại: anh khéo nịnh lắm, giời ạ. Được rồi, mày đã nhắn nhe thế, để thày sẽ liệu cho mày.
Sẵn trớn, Cún cởi mở ngay tấp lự với bố: bố này, con chẳng hiểu sao lồn con đĩ dại rộng thênh, rộng thang đến thế, khi con mới đút vào giống như cọng cỏ khoắng giếng sâu, vậy mà con hét lên đòi bỏ đi ra, con ngựa ấy đã làm sao chặt bót ngay được. Chẳng lẽ nó có thủ thuật nào chăng, hả bố ?
Cụ ông cười lên khùng khục. Cụ mắng xối vào cái đầu ngu của nó: mày đéo biết con đầu buồi gì sất. Hằng ngày trăm thằng nông ra nông vào, lồn bọn đĩ đéo con nào còn ngậm kín lại được. Cỡ mày đút vào thì ví như cây tăm thôi, song nó sợ là sợ bố, nó đếch sợ gì mày đâu, con ạ. Nó kinh là nếu mày bỏ ra thì bố chẳng thí cho nó được một tiền, nhà chủ sẽ băm nó ra trăm mảnh thì bố nó cũng không sống nổi. Nên nó kẹp háng lại cho lồn nó dính bệt vào buổi mày, chứ có tí ma thuật hay thủ thuật gì ở đó.
Và để an ủi con, cụ bảo: thày hiểu ý mày rồi, kỳ này thày sẽ chọn cho mày con nào lồn be bé một tí, cỡ mới lớn, sư anh địt sướng nhé. Chợt lại mới nghĩ ra: mà này, gái nhỏ thì vú chẳng có bự kềnh đâu đấy, được cái này mất cái kia thôi. Thày sẽ để cho mày gỡ bằng cách kêu một con vú dềnh dàng vờ để mày chọn. Mày cứ bóp cho đã đời đi rồi nói không ưng, thế là được cả chì lẫn chài đấy, cu ạ.
Cún thích quá, cám ơn bố luôn miệng. Bây giờ thì nó quên cả vẫn đang trần truồng trước mặt bố. Nghe đến vú, đến lồn, lại nghĩ sắp được địt, buồi thằng bé cong tớn lên. Buồi dái lủng lẳng như cây gậy cảnh sát, thòi lõi ra phía ngoài. Cụ sợ nó lại mửa ra, nên bảo nó đừng nôn, chỉ mai thôi là có lồn địt rồi.
Cún bấy giờ mới khoe với cụ: bố đừng nghĩ là con dở. Tại vừa rồi, bố nói đến kỹ thuật đè con gái, rồi con lại liên tưởng đến con đĩ vú to mà đổ vạ ra. Có bao nhiêu nhớt, con tống ra hết cả rồi, giờ xin lỗi có con nào để lồn ra trước mặt, con cũng nín chịu được, bố ạ. Buồi con cứng thế này là để luôn sẵn sàng chiến đấu, chứ không phải là con thèm quá đáng đâu. Cụ ông cũng hãnh diện với con: ừ, con bố phải thế chứ.
Cụ nghĩ tội thằng bé, vừa lớn lên thì mẹ nó qua đời. Cụ chửi nó chẳng qua là lấy quyền bố nói càn nói đại. Ngày xưa cụ đeo cố bà cho đến khi lớn xộc, bạ đâu cũng đòi sờ vú, kéo lôi dài đến thõng cả ra. Cố ông bắt gặp chửi vung xích chó: mày lôi vú mẹ mày dễ tuột ra tận sau lưng, thế còn ra hình thù gì vú mớm nữa, hả thằng nhãi.
Cụ phụng phà phụng phịu, cố ông lại dồn thêm vào: chứ không à, ngậm ti được rồi, còn bày đặt kéo giựt ra. Ừ thì là mẹ mày nhưng cũng là vợ tao, mày mượn vú sờ mà lôi nghịch thế thì tao còn xơ múi gì nữa. Nào phải vú bà lão là của riêng mày, tao nể bà cho mày sờ, mày lại định bóp nẫu và làm hỏng của tao là sao, thằng khốn.