Cụ chẳng nghe ra hai đứa nói gì với nhau, chỉ nhận ra bàn tay ả đang vuốt tóc thằng con âu yếm vô vàn. Cụ đâm nổi giận đùng đùng: mẹ kiếp, thằng mặt lồn nó bú giựt đầu vú khiếp như vậy mà con bé vẫn tha thứ được, hay nhỉ. Giá là cụ thì ít nhất cụ cũng đạp vài cú vào buồi cho nó đau phải nhả vú ra.
Thế là hai đứa ôm tịt lấy nhau, thằng con vẫn hùng hục vừa bú, vừa vần cái vú đùng đùng, còn con bé rúc vào tai thẳng mặt dầy ỏn ẻn gì đó. Cụ tức sôi máu lên, thế này là thế nào. Cụ có cảm tưởng như chính vợ cụ đang bị xâm phạm, cụ muốn hét lên, lôi thằng con ra tẩn cho một trận.
Rồi cụ thấy vô lý làm sao. Nó làm thịt con bé chứ có đụng chạm gì vợ cụ đâu. Con bé có thích thì nó mới nhần, mới vặt, mới cắn, mới tu bọp bọp như thế chứ. Cụ đã chẳng dạy cho nó cách bú mớm thế nào cho gái vừa lòng, thì giờ nó thực hành, sao cụ lại ghét nó.
Nhưng trò đời con người ích kỷ, kèn cựa nhau, vốn như thế. Cụ chẳng mất gì, song nó may mắn tìm được của lạ thì cụ ghen. Sư nó, mình lo cho nó tứ bé, thấy buồi nó căng căng là tìm ngay lỗ cho nó địt. Tuy cụ không chia xẻ vợ mình cho nó (dù có muốn thì cụ bà cũng còn đâu mà chia với không), nhưng nó phải biết lịch sự nhường chút chút cho mình.
Ai dè nó chơi ngông, vớ được con bé có vú to, sữa ngọt là đánh chén một mình. Chả biết trên dưới còn ai nữa. Cứ vậy, mặt cụ lúc nào cũng đăm đăm đầy một đống. Con có xán vào hỏi han thì cụ gắt inh lên: mày có cút mẹ mày đi, không ông đạp cho vỡ dái.
Thằng con cụ ngẩn tò te, chẳng hiểu ngọn ngành. Nó trố mắt lên nhìn cụ, cụ nguôi dần đi. Cụ chẳng dám bộc bạch với con nỗi niềm tâm sự mà chỉ mắng mỏ nó: mày bú thế thì hỏng bố nó vú người ta còn gì. Phải nương nhẹ bộ ngực đàn bà, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chứ mày ví như cái giẻ, thì chó nó có sẵn cho mày làm choe choét hẳn. Vả lại, còn phải để dành, “ tích cốc phòng cơ…”, mày chực phang cho sạch sành sanh thì vú đâu mà bú, mà vo vê nữa.
Cụ nói huyên thuyên, liên chi hồ điệp, thằng con hiểu ra ngay. Vậy là cụ biết tỏng tòng tong nó lánh cụ để làm gì rồi. Nó cười cầu tài, ấp úng thưa với bố: con cũng muốn nương nhẹ lắm, nhưng khi con ngậm vú chị ấy thì chị cứ đòi con bú giựt cho mạnh, chị bảo có thế sữa mới ra tiệt không làm chị đau nhức vú.
Thì ra con bé cũng giàng trời. Trách gì con cụ mới xục như chó xục mẹ. Bất giác cụ buột miệng đề nghị với Cún ta: bữa nào anh để cho thày thử con bé một phùa xem sự thể ra sao. Nói xong, cụ mới thấy hớ, ai đời làm bố lại đi giành giựt gái của con, xong Cún đã bảo ngay: có gì đâu bố, cô ấy là của riêng ai đâu. Bố cứ tự nhiên, miễn là bố cứ coi như con chẳng có liên hệ ruột thịt gì với nhau cả.
Rồi như người rành rẽ hết mọi chuyện trong nhà bên đó, Cún bày vẽ cho cha: từ ngày con quen với chị ta, chẳng bao giờ chị khép gài cửa cả. Bố cứ lẳng lặng vào, trưa nào chị cũng lăn kềnh ra ngủ. Bố vờn vờn nhè nhẹ lúc đầu lên vú cô ta, càng làm giống thằng nhóc thì chị ấy càng ít để ý.
Và Cún sẵn trớn chỉ dẫn thêm cho cụ: bố cứ xoăn nhè nhẹ một bên đầu vú chị thôi, đừng vội tham mà chộp luôn cả hai vú. Bố vê vê cho quầng lẫn núm nở loe loét ra, bố thấy hai chân chị mà chà xiết lên nhau như người đang gãi là đúng chỗ đấy.
Bấy giờ bố làm gì chị cũng chịu. Bố có bóp ùm ùm cả hai vú chị cũng cho. Nếu hôm nào có phúc chị ngủ quên phanh hết áo ra thì bố sướng nhé. Thằng Cùn nói xong nheo nheo cặp mắt, trông hết sức đểu.
Cụ như người lỡ đạp đôi giày mới vào vũng nước rồi thì đạp mạnh luôn. Ừ, mày chỉ cho bố thế là gọn. Thằng Cún nghĩ sao lại chêm vào: bố cứ mạnh dạn làm, mẹ chị ấy mắt hỏng, chả nhìn thấy gì đâu mà bố sợ.
Cụ ông phọt lời tiếp theo: sư anh, tôi biết rồi. Cả hai ti toe cười. Thằng Cún hài lòng vì làm cho bố hết giận, hết hờn. Còn cụ ông thì nghĩ váng vất trong đầu là nếu bóp được vú con bé, cụ sơi tái luôn cái lồn nó, chứ không loạng quạng như thằng con ú ớ chèo đò dấm dẳng chẳng ra sao, trong khi con bé thiếu điều lột quần ra cho thằng bé địt.
Mới có thế, cụ đã lịt lịt mặt ra, đầu óc quay lơ và mắt sáng lên buốt rức. Cụ nuốt nước bọt ực ực, làm như cái lồn con bé đã giăng ra trước mắt rồi. Cụ đứng im một lúc dường như chờ cơn rạo rực thấm xuống, mới bảo con: hay là ngay trưa mai, anh nhường cho thày nhé.
Từ đó, hai bố con trở nên vô cùng khăng khít, giống kiểu “ sông liền sông, núi liền núi, huynh đệ có nhau “. Cụ ông kể hết với con về tình yêu đối với cụ bà, từ chuyện ve vãn đến chuyện ăn nằm, vụng trộm. Dường như cụ kể để dằn sự thèm khát nhục dục mà cũng là để cho con rút kinh nghiệm.
Cún nghe đực cả mặt ra. Không ngờ trong việc ăn chơi cũng nhiều công phu đến thế. Cụ ông giỏi dắn thật, phục vụ cụ bà cật lực mà vẫn dư sinh lực để hào phóng đi đổ khắp nơi. Nghe những chuyện cụ địt búa xua gái làng, Cún thè lưỡi bang hoàng.
Ngày xưa, con gái ăn mặc tồng ngồng như nhau tất. Nào đã có đâu nịt vú với xì líp như hiện giờ. Yếm váy thì truyền hết con này sang đứa khác, lùng là lùng bùng, cốt cho thoáng hơn là thời trang. Chả thế, các cụ muốn là thò tay bố vào yếm, vào váy bóp sờ khoắng đại.
Cún hả hê với thứ đời sống phóng khoáng thuở nào. Có đâu ngày nay phụ nữ bó mình bó mẩy, trông vào như ngỡ như mặc áo giáp lềnh khênh. Có bà nhìn ra chỉ thấy góc này cạnh nọ, vú vê mất đi cái dáng tròn mềm mại cố hữu. Vì chưng lắm cô thuộc vào “ vu khống “ nên phải nịt thứ này thứ nọ, giả như mình cũng có vú to, đít bụ như ai. Song rớ vào mới biết mình mắc cái lầm thê thảm.
Từ ngày Cún lớn, nhờ ơn bố, Cún được sờ vú thật rất nhiều. Lại nữa quen với chị chả sợ gặp nhầm của giả. Chị nuôi con, hai vú cứ thây lây, bóp đã sướng, ngậm vào mút và nắn còn phiêu diêu quá đã.
Cún cứ nghĩ chỉ phái nam mới thèm khát đàn bà, nhưng có gặp tình đời mới biết phụ nữ cũng khao khát kém ai. Các bà cứ vờ như “ tiết hạnh khả phong “, thế nhưng thập thò lúc nào cũng muốn được người ta sờ mó đến.
Chả thế thì các bà thoa môi, vẽ mắt làm gì, lại thêm quần là áo lượt. Ra đường thì nhún nhẩy tung tăng, ai hé mắt nhìn trộm, y như về nhà bâng khuâng, đắm đuối. Các bà chê phái nam chúng ta nhìn vú nhìn lồn lăm lăm như cú vọ, nhưng nếu các bà không bày khoe thì của đâu giới tu mi nhìn ngắm, chứ không ư?
Hai bố con lò dò sang nhà cô gái vào buổi trưa. Cụ ông nôn nao đi trước, Cún lẹt đẹt bước tiếp ngay sau. Cụ ông hăm hở như người ra trận, hai chân thoăn thoắt. Vậy mà đến vách nhà con bé, cụ khựng lại. Cún ta đâm xầm vào bố. Cụ ông chép chép miệng: hay là thôi, để thày về.
Tự dưng thấy bố khệnh khạng, Cún hỏi ngay: sao bỗng dưng bố dấm dẳng thế. Cỗ bàn đã dọn sẵn cả rôi, bố chỉ có việc ngồi vào đánh chén, mà cũng lại chùn chân. Cụ ông thở dài, như trút đi gánh nặng trong lòng: tao sợ vào đó con bé la toáng lên thì xôi hỏng bỏng không, ê cả mặt. Phương chi nó trẻ, tao già, làm việc ấy coi không được.
Chả phải là cụ tiếc thay cho con bé, mà trong đầu cụ lúc nào cũng lâng lâng cái mặc cảm đi săn gái của con. Thấy cặp vú con bé thì ham, song cả hai bố con đều chui chung một lỗ, nó thế nào ấy.
Cún ta gạt phắt đi: bố ấm ớ hội tề, gái vạch vú ra thì mình hưởng, mắc gì bố sợ. Có điều con đã dặn bố rồi, chị ta “ văn nghệ “ lắm, bố đừng ham hố làm lấy được ngay. Rồi cứ như cụ non, thằng Cún bày cho bố: bố vào đi, nếu chị ấy nằm dạng chân dạng tay là bố bảo chị cũng đang mơ tầm bậy. Trò đàn bà con gái đã ngậm buồi trai rồi là vẫn thắc thỏm, thòm thèm.
Bố cứ nhẹ đưa một ngón tay lên áo xe xe vào chỗ ngực chị ta. Xoa nhẹ thôi, măn măn như thằng nhóc nghịch vú mẹ. Chừng bố thấy đầu vú rắn lại, vải áo độn lên là bố biết ăn tiền rồi. Bố đừng nói gì cả, kẹp luôn hai ngón vào vừa day vừa lôi đầu vú ra, đến khi bố thấy nó dón lại như hòn sỏi thì hãy bóp. Mà này, bố chớ có lên tiếng kẻo chị ta nhận ra người lạ, bố chỉ xoắn vú chị mà rên ư ư như chó là đắc thế đấy.