Mai phá tan bầu yên lặng và hỏi: nhìn xong chưa cưng?
– chưa,
– có gì lạ mà nhìn hoài ?
– có chứ, thấy nước của anh, nằm tràn trong em
– Vậy mai, cưng tới nữa nhé, tới rồi em sẽ cho cưng coi tiếp
…
Tây khoái chí ngoáy đít Mai và nói: sẩm tối mai, nếu rảnh, anh sẽ tới .
– ừ, Em sẽ tắm rửa, nằm chờ cưng .
….. Trời bên ngoài, đã chạng vạng tối, cả hai đều không ngờ họ đã làm tình hơn 3 tiếng đồng hồ . Tây rời nhà bà cả với lòng hân hoan tột độ , và tự nhủ: Lãng ơi, Vàng ơi, 2 đưá sẽ chết đắm đuối vì cu này .
***
Rời nhà bà cả, phú ông liền tắp ngay vào nhà bà ba, cả 5 ngày nay, ông chưa hề đụng bà ba, ông biết, bà sẽ giận ông lắm . Nhưng biết sao được, khi chim Lãng, cu Lãng, người Lãng đã hút hết sức của ông mỗi đêm. Bước vào nhà, ông đã thấy Huyền để sẵn bồn nước thơm ấm cho ông . Những cái nhỏ nhặt như vậy, cũng đủ làm ông ấm lòng . Nhìn quanh, không thấy Huyền đâu, nên ông lên tiếng gọi yêu: Cục thương của anh ơi …vẫn không tiếng trả lời . Có lẽ Huyền đi ra ngoài một chút.
Nghĩ vậy nên ông thản nhiên cởi bỏ đồ và nằm ngâm nước ….. nằm trong bồn nước ấm, mùi trầm hương đã đưa ông về một ngày xa, thật xa ….
Ngày ấy, Thông 35, Huyền tròn 16, tuy đã 2 vợ, 2 con (và con ông chỉ thua huyền 2 tới 4 tuổi) , nhưng không hiểu ma đưa lối, quỷ đưa đường thế nào mà ông đã bị Huyền, cô bé người làng bên hớp hồn … trằng trọc mấy tháng trời, chịu không nổi, nên ông bắt bà cả đưa ông đi hỏi vợ ba, và người đó là hoa khôi Huyền.
Nhà đang nghèo, lại có con quan hỏi cưới còn gì hơn, do vậy mà bố mẹ Huyền chấp nhận cho con làm vợ ba của Thông . Làm vợ ba, có gì sướng! Nhưng, còn đỡ cực hơn bữa đói, bữa nó, vả lại, nếu lấy Thông, Huyền sẽ giúp đỡ được gia đình mình . Do vậy mà nàng ưng Thông ngay, không chút phân vân.
Đêm động phòng quả là một đêm huyền diệu . Huyền làm tất cả những gì chồng muốn . Nhưng, lại không cho ông thọc vào chim . Sự mạnh dạn, không yếu đuối như hai vợ trước đã kích thích Thông rất nhiều . Lúc đầu ông rất thích, nhưng, 2 ngày sau, Huyền vẫn không cho động phòng, điều này làm ông nghi và ghen . Ông nghĩ, Huyền không còn trinh nên mới có bản lãnh vờn ông đến vậy! (chưa kể, có thể nàng đã có kép khác, nên giữ cho kép, mà không trao cho ông .) Nghĩ sao, nói vậy, đêm thứ 3, ông nghiêm nghị bảo Huyền: Em cởi quần áo ra đi . Huyền thản nhiên làm theo. Nằm lên giường …. ừ, em nằm vậy đó, dang chân ra …. tới đây, Huyền nũng nịu không làm và nói: Em sợ mà, anh đừng ép em mà …. ông càng nghi hơn: Sao cu anh, em dám mút, giái anh, em dám ăn mà lại không cho anh đụng vô chim ??? Em còn Trinh không ??? bốn chữ cuối cùng, ông gằn mạnh, làm Huyền lẩy bẩy mếu máo: Sao anh lại nói vậy ? …Những giọt nước mắt đã làm ông mũi lòng, ông vỗ về vợ, hôn vú, hôn mắt, hôn môi vợ và tay, rờ xuống chim …..Huyền nhột quá, bắt đầu thở dốc, nhưng vẫn kẹp chân lại như muốn từ chối , ông không chìu Huyền nữa, bắt đầu dùng bạo lực trói hai tay Huyền vào 2 cột giường, lấy vải trắng phủ xuống nệm và trói 2 chân Huyền vào cọc cuối giường . Huyền nức nở khóc . Ông thản nhiên lần sờ, bóp nắn từng ngỏ ngách trong người vợ, nhìn trong chim, còn hồng tươi ông vui lắm, vì đó là dấu hiệu vợ còn trinh, tuy nhiên, ông vẫn nghi vì cử chỉ của chối từ của nàng trong ba ngày qua . Lúc đầu, khi mới bị trói, Huyền còn dãy dụa, khóc lóc, nhưng, sau khi ông hôn hít, mút chim, dùng ngon tay trinh thám lỗ chim thì ngườn nàng bắt đầu mềm nhũn, tiếng rên bắt đầu bộc phát …. Thông không còn đợi lâu hơn được nữa, định trèo lên người vợ thì Huyền năn nỉ: Em sẽ làm anh vui lòng, nhưng anh cởi trói cho em đi . Thông nhìn vợ nghi hoặc, Huyền liền nói: Em hứa sẽ chìu anh …. “Chẳng lẽ, chuyện nhỏ như vậy mà không tin được sao” nghĩ vậy, nên chàng cởi trói cho vợ …. Khi Thông đè lên người Huyền, cũng là lúc nước mắt Huyền tuôn trào, Thông không hiểu tại sao vợ khóc, hay là ….. Huyền thật sợ vì không còn trinh nên khóc ? nghĩ vậy, nên ông mạnh dạnh thúc cu vào chim vợ, Huyền bỗng thét lớn và bấu lưng chồng thật mạnh ….. thúc cu thêm vài cái thật mạnh vào sâu trong vợ rồi Thông hồi hộp rút cu ra, lấy tấm khăn trắng trải dưới giường lau lên chim vợ, bỗng nét mặt ông hân hoan: Huyền còn trinh! ngay lập tức, Thông kéo Huyền ra đầu giường và dùng tất cả sức lực 35 năm cơm gạo thúc mạnh nhiều lần vào chim vợ … đêm đó, Huyền không cho ông chơi lần thứ 2 như 2 bà vợ trước, nàng giận ông đã làm nàng đau và hờn dỗi quay mặt vô tường …..
Nghĩ tới những giây phút đó, cu phú ông bỗng cương lên, và môi mấp máy nụ cười, đột nhiên, tiếng bà ba vang lên: anh đang nghĩ gì đó ? phú ông âu yếm nhìn vợ: đang nghĩ về em với đêm động phòng . Huyền Xí một tiếng thật lớn và nói: Thời đó, anh còn lạc hậu, em là gái Tân , anh nghĩ em mất trinh rồi nên trói người ta vào giường đau muốn chết hà ….. Ông hà hà cười và nói: Ai biết em quỷ quái vậy chứ . Lấy chồng, cho chồng thám hiểm mà không cho phá trinh! Huyền
nguýt chồng: hổng cho phá mà đẻ cho anh 2 đứa con gái , xí!
Điệu bộ của Huyền lúc nào cũng làm ông tan hết những mệt mỏi . Thương vợ quá nên ông kéo Huyền vào bồn nước và nồng nàn đặt nụ hôn lên môi vợ . Bị bất thình lình kéo xuống nược, lại ngộp thở với nụ hôn dài của chồng, Khi ông buông vợ ra, thì quần áo Huyền đã ướt nhẹp . Ông âu yếm cởi nút ra cho nàng, tuột quần vợ ra và nói:
– em cùng tắm với anh đi .
– ai sẽ kỳ cọ lưng cho anh ?
– tắm chung cũng kỳ được mà em ….thật ra mà nói, tuy Huyền nhỏ tuổi nhất trong ba bà, nhưng nàng lại là người chu đáo nhất, lo cho ông từng miếng ăn, từng giấc ngủ . Ông biết, nhiều khi ông không thoả mãn được cho Huyền vì để niềm vui vung vãi khắp nơi, nhưng, Huyền không bao giờ than hay trách móc, chỉ âm thầm buồn . Điều này, làm ông cưng Huyền nhất trong ba người , vả lại, Huyền thua ông khá nhiều tuổi, nên cách thức nàng nũng nịu cũng đã làm ông nhũn lòng .
Khi lo cho chồng tắm xong, Huyền lấy khăn lông quấn quanh người chồng và cùng chồng vào phòng ….Như mọi khi, vào tới phòng là ông nằm dài ra giường, Huyền vất tấm khăn lông xuống đất, và bắt đầu phục vụ chồng .
Lưỡi nàng rất điêu luyện, liếm khắm người ông, từ môi, xuống cu, rồi nâng niu hai hòn giái, và liếm thật nhẹ cho đến khi giái săn lên, sau đó, nàng lần lưỡi xuống lỗ đít ông, và liếm vòng quanh nhụy hoa “ngài” . Lúc này, có lẽ sướng lắm nên ông rên hư hử ….. khi thấy cu chồng hơi cương, Huyền liền rời lỗ đít và ngậm nguyên con vào miệng, mút, nhả cho đến khi cứng …….. khi cu thật sự cứng, ông bỗng vùng lên và đè Huyền xuống bắt đầu đem hạnh phúc trần tục lại cho nàng bằng những cú “xông pha”, “dập vùi” …….
Huyền như say vào bể hạnh phúc, tiếng rên của nàng như thay lời cảm tạ với chồng, với đời ………..
Thoáng đó, mà Tây đã vào làm cho gia đình Phú Ông được quá 3 tháng . 3 tháng trời tiền bạc dư giả, lại còn học được bao điều thú vị từ gia đình này . Với Tây, những sự kiện đã và đang xảy ra trong nơi này là những điều mà chàng không bao giờ dám nghĩ tới . Tây biết, mình rất có lỗi với vợ, nhưng biết làm sao được khi ông ra lệnh với bao cám dỗ đi kèm!
Mỗi lần Tây gần Vàng hay Mai về là y như rằng, dù mệt tới đâu, Tây cũng ráng phục vụ vợ tới nơi, tới chốn . Chẳng phải Tây có sức “trâu” hay sức bò mà luôn ham muốn ngày đêm như Lãng thường nói , mà chỉ vì, Tây luôn thấy mình có lỗi với vợ, do đó, chàng cố bù đắp cho vợ nếu được .
Riêng Lãng, Từ ngày được Phú ông chiếu cố, nàng thông minh ra rất nhiều, không những trong chuyện ăn ngủ mà ngay cả cách ăn mặc, cư sử và ăn nói . Nàng rất hãnh diện khi thấy Phú ông đã già, mà còn ham mê nàng mỗi ngày . Nhiều hôm, mới phục vụ Phú ông xong, về nhà, mới chợp mắt được dăm phút thì Tây về và “đòi” nàng, tuy mệt, nhưng nàng cũng chiều, cũng chỉ vì “mình có lỗi nhiều với anh ấy” !
Cả Lãng và Tây đều có chung một câu hỏi: Sao lúc này nhiều kiểu mới thế” nhưng, cả hai, không ai dám mở miệng hỏi .
Chẳn hạn như chiều nay, Phú ông mới phá trinh hậu môn nàng, thì bây giờ, Tây lại … đổ trăm nhớ ngàn thương vào “chốn” ấy! Thật ra mà nói, Tây khoẻ hơn Phú ông nhiều , nhưng, chàng chỉ biết hì hục đâm , thọc chứ không biết kéo dài, gợi ham muốn, thèm khát như Phú Ông đã làm với nàng ! Sự khêu gợi ham muốn và vờn “đói” của Phú ông đã làm Lãng “ghiền” của ấy hơn bao giờ hết . Tuy vậy, sự kiện chiều nay, cũng đã làm Lãng lo sợ rất nhiều khi con trai lớn của Phú ông, nhỏ hơn Lãng vài tuổi bắt gặp nàng đang ở truồng, bú bố nó . Nó nhìn thấy, nhưng không quay lưng, mà trái lại còn nhìn, nhìn rất kỹ miệng nàng và cười khỉa, rồi bỏ đi . Sự kiện này đã làm nàng sợ và thầm nghĩ: sẽ không bao giờ dám “gần” ông nữa, vì nếu đổ bể, thì cả 2 vợ chồng sẽ bị đuổi khỏi nhà . Cả đêm, nàng suy nghĩ cách đối phó
nếu chồng biết được và nếu bị đuổị Bây giờ, Tây về, không lời nghi kỵ, lại mò vào cái của ấy của nàng, làm nàng yên tâm, hồ hỡi đền đáp cho chồng . Của chồng to quá, lại vào “cửa hậu” nên Lãng muốn bỏ cuộc vui bằng cách dẫn chồng đi của chính . May sao, có tiếng gõ cửa dồn dập, Tây đành ngưng “chiến đấu” , mặc quần áo và ra mở cửa .Người gõ cửa là cô hầu của cô Ba . Cô Hầu lắp bắp khi thấy Tây:
– Bà bị xẩy chân ngoài cổng đình, không đi đứng dậy được, ông lại đi vắng, mà ngoài trời thì mưa bão … chú làm ơn, ra đỡ bà về nhà dùm ………
Vợ Lãng có lẽ đang mệt, nên vờ nhanh nhẩu:
– Mình mặc áo mưa và mau giúp bà đi, kẻo bà bịnh thì tội ….