.. Em nói đến đó, Thịnh bắt đầu nắc hì hục, hung tàn như kẻ cướp hãm gia chủ, chớ không phải làm tình. Ngoài kia trời sụp tối. Căn phòng âm u trử tịch. Chỉ còn nghe tiếng giường đồng kêu kút kít, và tiếng rên của em:
– Thịnh ơi, tự nhiên sao chơi dã man vậy? Không thương yêu măng nữa hả? Ui, ai đang hãm tôi đây hỡi Trời? .
– Con muốn đụ cho măng sạch ráo nước lồn, để không còn gần ai được nữa. Con ghen, măng nghe không? V con biết, ngoài con, măng có một gã nhân tình người lai Ma Rốc. Phải không. Gã bằng tuổi con, mà con cặc to như con cá lóc, đen thui…
Té ra, Thịnh yêu em từ lâu rồi. Đã theo giõi những ìân em ngoại tình tại phòng này. Em hỏi vặn:
– Đúng, Thịnh nói đúng. Nhưng ngoài gã Ma Rốc ra, Thịnh còn thấy măng dang díu với ai nữa không?
– Có, với những thiếu niên, con trai các bà bạn. Tại sao bồ của măng toàn là bọn thiếu niên không vậy?
– Tại sao à? tại yêu Thịnh tử năm Thịnh I5, không lấy được, nên măng xài tạm tụi nó, để tưởng tượng, cho đỡ thèm.
Nghe thế, Thịnh đè em, đụ càng mạnh hơn lúc nãy. Nó sướng quá, khoái quá khi nghe em thật lòng thú hết quả tim. Em làm bộ than khóc xin Thịnh đụ nhẹ lại, bớt dã man, nhưng đít em thì xàng mạnh hơn – Tay em quào cấu mạnh hơn – Chân em quấn chặt lấy Thịnh mà hướng cho hết buổi chiều dâm loạn đầu tiên trên giúờng tại phòng ngủ – Sướng lạ lùng. Ai bảo hãm là đau đớn, em cho là không thành thật. Đã đành hãm hiếp là cưỡng dâm, nhưng cặc vào lồn là tự động phải sướng chớ.
Em với Thịnh chỉ ngừng có một tiếng để giải lao, ăn cơm – Sau đó, trở lại phòng, mở đèn âm u quầng nhau đến gần sáng, thì cả hai lăn quay ra, ngủ li bì tới chìêu hôm sau.
Lộc vửa đụ Hoàng Lan dưới gốc cây hoàng sứ mà lòng sướng tê tái – Chuyện Hoàng Lan đụ thằng con chồng nghe còn thú vị hơn chuyện chàng đụ bà mẹ nuôi tên Thoa!
Lạ lùng, góc cuối hồ tắm đằng kia, ngay chỗ Hoàng Lan vừa kể, Thịnh cũng đang lặn sâu, cạp lồn của Thoa mà bú? Giống hệt như Thịnh đã làm với Hoàng Lan. Lộc rút cặc ra, dẫn Hoàng Lan xuống hồ. Lộc cũng lặn xuống, mở trửng đôi mắt, nhìn cho kỹ mớ “rong rêư’ màu đen vờn vờn trước lồn Hoàng Lan, xong áp mồm vào đó.
Hoàng Lan đứng im dưới nước, ngước mặt lên không trung, nhắm mắt, nhớ lại những ngày, từ cửa sổ, nàng xem lén Thịnh 15, cổi truồng lội lâu cả tiếng – Thịnh lúc đó như miếng mỡ thơm ngon đặt trên đa. Mà nàng là con mèo đói đang rình rập – Có cơ hội là Lan không tha. Ban ngày xem cảnh gợi tình như thế, ước mơ ~dâm loạn của Hoàng Lan đầy ngập lên – Trong bữa ăn, Lan và cơm, mà mắt nhìn thằng con chồng không chớp. Lan dẫn Thịnh đi Sàigon mua sắm. Hai người
nắm tay nhau. Nàng cố diễn xuất như người mẹ khi cầm bàn tay Thịnh 15, rồi, 16. Một lần ra Vũng Tàu, Lan cũng cầm tay Thịnh xuống bến Đá mua cá, mua sò, mua tôm.
Nàng số lăng xăng, hồn nhiên, gọi Thịnh bằng con, xưng măng – Nhưng khách chung quanh, có lúc ngửng buôn bán, để xem cái show hơi khác thường của nàng và Thịnh. Quả có khác thường thật? Cầm tay nhau thì còn coi được. Nhưng có lúc hai người quên, quàng eo ếch của nhau – Gọi con, xưng măng, là chuyện thường – Nhưng có lúc Hoàng Lan bảo: “măng mua sò huyết này, để Thịnh ăn cho có sức” – Cái đó thì bất thường! Hoàng Lan yêu thằng bé~ nên đi đâu cũng cầm tay nó – Mắt thị phi bắt đầu chú ý – Và, họ đã không nhầm, khi, tối hôm đó, sau bữa cơm, cả hai đi chân trần trên cát ướt, ngắm trăng soi biển vắng. Tay không cầm tay nữa. Mà tay này quàng vai kia, đi thật sát bên nhau, vì gió biển lạnh một phần. Phần kia, họ cần da thịt sát bên nhau. Họ đang đóng phim những trang truyện đầu của cuốn “Cô Tư Thung” viết bởi Lê Văn Trương!
Cô “Tư Thung” Hoàng Lan quàng vai bé Thịnh di xa khỏi bãi tắm, chuyện trò với Thịnh như nhân tình chứ không phải mẹ ghẽ con chồng. Một “Tư Thung” đa dâm, thèm đụ trẻ con, đang đưa Thịnh dần vào bẫ~. Thịnh lúc đó 15. Nó biết mình và bà Măng là người dưng – Lẽ ra nó đã chưa có ý thức nào về tình dục~ cho đến khi được mục kích Hoàng Lan thỉnh thoảng đưa những cậu bé chỉ lớn hơn nó có một, hai tuổi, vào phòng, vào những buổi trưa, buổi sáng…
Dĩ nhiên mắt Thịnh, tại Thịnh không bỏ qua những trận ngoại tình đó của Hoàng Lan. Bỗng nó thèm… có cơ hội nào đó, sẽ được ôm thân hình bốc lửa, quyến rũ, chưa có con của măng Hoàng Lan. Cho nên khi nghe Hoàng Lan cho nó đi Cấp, là lòng nó hồ hởi – V nghĩ là ước mơ kia có thể thành sự thật. Đêm nay, lại được Hoàng Lan cầm tay, còn quàng vai, đưa nó đi xa xuống tận chỗ vắng vẻ, có những ghềnh đá…
Gió biển có lạnh mà lạnh ấm – Trăng lên cao – Những con sóng nhỏ bạc đầu liên tục vỗ vào bãi cát. Trời đầy sao – âm thanh vi vu của rừng thông trong kia hòa với tiếng sóng êm êm làm cả hai cảm giác như đang đi vào bồng lai tiên cảnh.
– Mình ngồi chỗ hai ghềnh đá, nhìn trăng, nhen Thịnh – Hoàng Lan nói nhỏ với cậu bé, rồi không đợi Thịnh gật đầu, nàng ngồi trước, nằm ngửa ra, kéo tay bé Thịnh ngồi theo. Thịnh quá trớn (hay cố tình) cho nửa người nằm úp lên ngực Hoàng Lan. Mặt nhìn mặt, im lặng, sửng sờ Nó nhớ lại tấm thân trần truồng của Lan mà… thèm.
Im lặng kéo dài cả năm phút. Thịnh cứ ngồi tréo người qua như thế ngắm nhan sắc của Hoàng Lan dưới trăng. Tuy thèm, mà bé Thịnh chưa đủ cái dạn dĩ của một thanh niên từng trải. Tim Thịnh đập như khua trống. Còn Hoàng Lan, dẫu là gái đa dâm vẫn chưa dám tấn công. Hoàng cảnh này là tuyệt đẹp cho những mưu toan của nàng với thằng con chồng. Chỉ cần nàng nhốm nửa người phía trên lên một ty. Chỉ cần kéo Thịnh nằm hẳn lên – Chỉ cần níu tóc Thịnh 15 xuống – Thì cái bẫy coi như đã sập – Con mồi thơ ngây Thịnh đã nằm gọn, chờ nanh vuốt của bà mẹ ghẽ vồ xuống. Nhưng rồi, nàng không dám. Nàng muốn phải Thịnh là người tấn công. Rõ ràng, Lam muốn ăn mà không muốn nấu. Muốn có sẵn mâm cao, cỗ đầy, để tọa người ra đó, mà thưởng thức…
Sự e dè của Lan làm thằng bé hiểu ìâm. Nó thụt tay lại, nhìn “trái cấm”, nuốt nước miếng. Hoặc, có lẽ, Lan thấy bé Thịnh còn non quá. Thứ trái cây còn xanh, cứng, mới rụng rún hoa. Không đâu, như thế thì tại sao Lan đã đụ với cả lô những cậu thiếu niên con các bà bạn? Hoặc Lan muốn để dành Thịnh cho chín mùi một tỵ,-. cho đủ lạng, đủ cân một tỵ. Nhất là dương vật! Những ìân Thịnh tắm khỏa thân, từ cửa sổ, Hoàng Lan đã không ngần ngại dùng ống nhòm, xem “bài bảng” của Thịnh thật tận tường. Dương vật, có, lông dái lún phún, có. Nhưng hình như chưa đủ ngon miệng, chưa đủ chật lồn. Ăn non thế thì chua, chát, có ngon gì cho cam.
Thịnh nứng lắm, nằm sấp đè cặe trên cát. Mặt Thịnh ngã sấp xuống cổ của “măng”, vờ nhỏng nhẽo:
– Nằm trên bãi này mà ngủ, chắc sướng lắm hả măng?
– Ngủ mà có gì sướng? Cái khác mới sướng chớ? Lan trả lời.
– Cái khác? Cái khác là… cái gì? Thịnh hỏi.
– Cái khác là… là… mà thôi con còn nhỏ lắm, nghe làm chi?
Măng nói đi, con không nhớ đâu – Con lớn rồi chớ bộ.
– Bộ Thịnh lớn thật rồi hả?
– Dạ.
– Lớn? là bao lớn?
– Thì cũng như của mấy anh thường được măng đưa vô phòng. Hoàng Lan hơi giật mình. Nhưng vờ không biết:
– Mấy anh nào được măng đưa vô phòng? Bộ có thấy hả?
Thịnh dúi mặt vào cổ “măng” cười hí hí. Nó hơi hỉnh mũi vì đã làm bà già ghẽ giật mình. Lan nhắc lại:
– Bộ Thịnh có xem lén hả? nói cho măng nghe đi!
Thịnh im lặng, gật đầu, vì nó nghe bàn tay Hoàng Lan vừa xoa xoa cái mông của nó, như dỗ ngọt nó hãy nói thật. Rồi bà còn lôi nửa thân, dưới của Thịnh nằm gọn lên người bà:
– Nói đi con trai. Bộ con trai có xem lén măng với tụi nó…
– … đụ, bú? liếm, rên… đủ thứ. Mà… con có mét với ai đâu. Mét, làm sao còn mà xem. Xem cho đỡ thèm… mà măng!